" **Vương**!! "
Lãnh Tử Nguyệt nghe được từ này, một chút ý cười trong mắt chợt biến mất
Một lúc sau nàng nở nụ cười, chẳng qua nụ cười mang theo tự giễu
" Con người ta bây giờ....là điều ngươi muốn thấy sao? "
Đầu Trường Sinh cúi xuống, che đi ánh mắt của hắn
" Ta được tạo ra là để bảo vệ người, vì vậy, nhiệm vụ của ta là khiến người mạnh lên " Giọng hắn đè nén mà nhỏ đi
" Bảo vệ?...... Chính vì thứ bảo vệ này mà ta phải mất đi những người ta quý trọng, những người ta muốn bảo vệ hơn cả tính mạng của ta...!!!! " Lãnh Tử Nguyệt mất bình tĩnh mà hét lên, xung quanh xuất hiện sát khí nồng đậm, nhưng có một điều là chúng cố để không lại gần người trước mặt
Lãnh Tử Nguyệt áp chế cảm xúc mãnh liệt trong người, cố gắng bình tĩnh lại
" Trường Sinh, ngươi là thứ đồ cuối cùng mà người đó giao cho ta, cho nên ta mới mang theo ngươi......, đừng có cái gì cũng xen vào, hãy nhớ thân phận của mình, ngươi chỉ là một đồ vật thuộc về ta, mà một đồ vật thì không có quyền lên tiếng đâu "
Trường Sinh sửng sốt, che dấu bi thương trong mắt, cố gắng cất lên một tiếng
"...vâng..., Trường Sinh...hiểu "
Đúng vậy, hắn chỉ là một món đồ, chỉ vì người đó quan trọng với nàng, nên nàng mới giữ hắn lại, sao hắn lại có thể quên chứ
Nguyệt Sinh kiếm _ Một thanh kiếm được tạo ra để bảo vệ nàng, mà hắn...chính là thanh kiếm đó
' Nguyệt Sinh kiếm '
' Nguyệt ' trong Lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-con-duong-cong-luoc-nam-than/1197211/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.