Chương trước
Chương sau
Cuối cùng cũng kết thúc cuộc tuyển chọn, giờ đến phần bái sư
Các đệ tử nhìn về phía Quân Triệt mang theo vô hạn hâm mộ, thiên tài như vậy, lát nữa sẽ trở thành trung tâm cho mọi người tranh đoạt
Có lẽ, ngay cả Lãnh trưởng lão cũng muốn hắn làm đệ tử của mình đi
Mạc Phong cứ đứng đó, lẳng lặng nhìn nàng, nghe người xung quanh bàn tán, hắn càng cảm thấy tự ti, hắn cũng muốn làm đệ tử của nàng, nhưng... chuyện này có lẽ sẽ không bao giờ sảy ra
" Được rồi, các người có thể chọn đệ tử mà mình ưng ý được rồi, bắt đầu đi "
Lăng Hàn vừa nói xong, quả nhiên bốn vị trưởng lão đã nhanh tay nhanh chân đứng dậy đi về phía Quân Triệt
" Ngươi tên gì? "
" Đệ tử tên Quân Triệt "
" Ừm, Quân Triệt, ngươi có bằng lòng làm đệ tử của ta không? " Thiên trưởng lão nhanh chóng chen lên dụ người
" Không, làm đệ tử của ta mới đúng, ta sẽ giúp ngươi trở nên mạnh mẽ " Địa trưởng lão cũng chen vào dụ dỗ
" Ngươi có nhiều đệ tử như vậy rồi, không thể nhường ta sao? "
Cục diện càng ngày càng trở nên náo loạn, không ai nhường ai, ngày thường gặp nhau thì có lẽ sẽ khách sáo một chút, còn bây giờ thì: khách sáo là gì, ăn được sao?
Lãnh Tử Nguyệt nhìn bọn họ ngươi tranh ta đoạt mà cảm thấy cả người đều không khỏe, mất kiên nhẫn nhíu mày, xung quanh tỏa ra khí tức lạnh lẽo
Cảm nhận được nhiệt độ giảm xuống đột ngột, Lăng Hàn bên cạnh Lãnh Tử Nguyệt là người phát hiện đầu tiên, thấy nàng mất kiên nhẫn đành thở dài lên tiếng
" Từ từ, các người ai cũng muốn nhận hắn làm đệ tử, nhưng hắn chỉ có một, hay là để hắn tự chọn đi "
Bốn trưởng lão trừng mắt nhìn nhau, cuối cùng vẫn phải ngoan ngoãn nghe lời, quay trở lại chỗ ngồi
" Quân Triệt phải không? Ngươi muốn nhận ai làm sư? "
Quân Triệt khom người " Cảm tạ các vị trưởng lão đã coi trọng ta, nhưng.... ta đã chọn được sư phụ của mình " Hắn nhìn về phía Lãnh Tử Nguyệt " Quân Triệt muốn bái Lãnh trưởng lão làm sư phụ, không biết người có nguyện ý không? "
Không gian đột nhiên lâm vào trầm mặc, mấy vị trưởng lão cả người cứng đờ, không nghĩ tới, người bọ họ tranh đoạt lâu như vậy, vậy mà lại muốn nhận người khác làm sư phụ
Những đệ tử khác thì một bộ mặt không có gì ngoài ý muốn, vì người như Lãnh trưởng lão, bọn họ cũng muốn làm đệ tử của người a
Mạc Phong cắn cắn môi, cúi đầu xuống, che đi cảm xúc dưới đáy mắt
Lãnh Tử Nguyệt nhàn nhạt nhìn hắn rồi quay sang hướng Quân Triệt " Tại sao ngươi muốn bái ta làm sư? "
Không nghĩ tới nàng lại hỏi như vây, Quân Triệt hơi ngoài ý muốn một chút nhưng vẫn trả lời
" Bởi vì ta muốn nhanh chóng mạnh lên, mà người lại là sự lựa chọn tốt nhất "
" A, là vậy sao? " Lãnh Tử Nguyệt nhìn Quân Triệt hồi lâu, hắn cũng không để ý mà cũng nhìn thẳng vào mắt nàng
A~, không tồi a, quả là nam chủ mà
" Được thôi, mong ngươi sẽ không hối hận " Lãnh Tử Nguyệt hướng hắn nở một nụ cười lười biếng mà mị hoặc, khiến người có mặt ở đó không khỏi ngây ra
" Đồ nhi bái kiến sư phụ " Quân Triệt quỳ một chân xuống dưới đất, tay nắm thành quyền hướng Lãnh Tử Nguyệt hô
Nàng vung tay một cái, trên cổ tay hắn liền xuất hiện một kí hiệu hình bán nguyệt, không chỉ riêng hắn, nam tử hắc y và nữ tử hồng y lúc nãy cũng có
Mạc Phong cảm thấy cổ tay mình lóe lên tia sáng, nhìn xuống liền ngây người
Cổ tay hắn cũng có một hình bán nguyệt a
Không đợi bọn họ kịp phản ứng, thanh âm thanh lãnh của nữ tử lại vang lên
" Ngoài Quân Triệt ra, Hồng Lăng, Tử Thiên, Mạc Phong, các ngươi có nguyện ý làm đệ tử của Lãnh Tử Nguyệt ta không? "
Hồng Lăng và Tử Thiên chính là nam tử hắc y và nữ tử hồng y kia, bọn họ vẫn không dám tin vào tai mình, sững sờ đứng đờ ra ở đó
" Khụ "
Tiếng nhắc nhở của Lăng Hàn kéo bọn họ lại từ trong sững sờ, nhìn lại hình bán nguyệt nơi cổ tay, lần này mới chắc chắn, cả hai đều quỳ một chân xuống, làm theo Quân Triệt lúc nãy mà hô
" Đồ nhi bái kiến sư phụ "
Lúc này Mạc Phong mới phản ứng lại, hít một hơi thật sâu, vội vàng quỳ xuống " Mạc Phong bái kiến sư phụ "
[ Tinh! Hảo cảm +5, tổng 55 ]
Nghe vậy, giọng Lãnh Tử Nguyệt cũng hòa hoãn đi rất nhiều
" Được rồi, Lăng Hàn, ta đi trước, chuyện còn lại giao cho ngươi cùng các vị trưởng lão vậy "
" Ừm, đi nghỉ ngơi đi, hôm nay ngươi cũng mệt rồi " Lăng Hàn nhẹ nhàng nói
" Đi thôi " Lãnh Tử Nguyệt cũng không cùng hắn tiếp tục giao tiếp nữa, quay đầu nói với những đệ tử mới của mình rồi bỏ đi trước
Sau khi nàng đi, đám Quân Triệt cũng theo đến trúc lâm của nàng, mà ở trên đại điện bái sư bây giờ, các trưởng lão đang mặt đen như đít nồi
" Trưởng môn, như vậy là không công bằng, nàng vậy mà một mình chiếm hết mấy thiên tài năm nay " Hoàng trưởng lão không phục, bất mãn lên tiếng
" Đúng vậy, trưởng môn, người nên nói gì đi chứ " Huyền trưởng lão cùng hai vị trưởng lão còn lại sắc mặt cũng không tốt, quay sang chất vấn Lăng Hàn
Sắc mặt hắn dần lạnh đi, nào còn dáng vẻ dịu dàng như ở cạnh Lãnh Tử Nguyệt, mấy trưởng lão nhìn thấy hắn như vậy thì cũng giật mình
Sao bọn họ có thể quên trưởng môn chính là một người lãnh huyết vô tình cơ chứ, vậy mà bọn họ lại giám dùng giọng điệu đó nói chuyện với người
Cơ thể bọn họ không tự giác mà run lên
" Không có lần sau " Thanh âm nhàn nhạt vang lên nhưng lại khiến lòng người sợ hãi
" Vâng "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.