Ứng Thừa Tướng thấy Thẩm Miên rời đi một nước không quay đầu lại liền hỏi.
"Cô không đưa bạch nguyệt quang về à?"
Thầm Miên nhíu mày hỏi lại.
"Không thích. Người muốn thì đi mà làm."
Thế giới này bọn họ chỉ mới biết nhau. Bây giờ đưa về mới có vấn đề đấy.
"Cũng có phải bạch nguyệt quang của tôi đâu. Mắc gì tôi phải đưa về." Ứng Thừa Tướng khoanh tay, nó bay lơ lửng trước mặt Thẩm Miên.
Việc này thật sự khiến cho Thẩm Miên muốn bóp chết cái hệ thống.
Ngày hôm sau cô vừa ngủ dậy đã thấy cảnh sát đứng trước nhà, Thẩm Miên nhìn bọn họ thôi cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì. Trong số ba tên khốn hôm qua có con trai của cục trưởng cục cảnh sát, tên đó cái gan cũng to lắm, dám đi mách lẻo cơ đấy.
Thẩm Miên không nói gì liền theo cảnh sát đến cục cảnh sát, cô nhìn nơi mình bước vào là phòng cục trưởng liền nhếch môi. Có cái gan mời cô vào đây thì đúng là rất ghê gớm. Cô sẽ ghi nhớ chuyện này.
Cô vừa bước vào đã thấy Doãn Phúc Như ngồi trên sofa, đối diện là ba tên khốn cái đầu bị đánh sưng như đầu heo liền bật cười. Cô đưa ngón tay thành hình chữ v chào Doãn Phúc Như.
Doãn Phúc Như thấy Thẩm Miên vấn điềm tĩnh như vậy liền không khỏi lo lắng. Đến nước này mà còn muốn trêu đùa, không sợ bị đánh chết hay sao.
"Bố, chính bà già đó đã đánh con." Con trai của cục trưởng không được Thẩm Miên nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/3645502/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.