Dung Âm nhìn thấy Trần Doãn thì nhanh chóng lướt qua luôn. Trước kia cô cứ nghĩ bọn họ bằng tuổi sẽ mau chóng làm bạn, không ngờ lại gây ra nhiều việc khiến bản thân chịu thiệt như vậy. Đúng thật quá ngu ngốc rồi.
Trần Doãn vị thiếu gia này nói làm sao nhỉ. Hắn tính tình hẹp hòi, ích kỉ lại thù dai. Loại người này không thể đắc tội cũng không thể làm bạn. Ai mà biết hắn sẽ làm gì mình nếu bản thân lỡ đắc tội với hắn chứ.
Nếu so với Trần Giản Miên cô vẫn thích tính cách của chị ấy hơn. Tuy có chút lạnh nhạt nhưng thuộc kiểu người ngoài lạnh trong nóng, còn rất quan tâm cô, có thể cho cô làm chỗ dựa. Khi cô gặp nguy hiểm chị ấy sẽ xuất hiện giống như một vị thần bảo hộ vậy.
Trần Doãn thấy Dung Âm lướt qua mình liền nghiến răng kéo Dung Âm lại rồi ép vào tường. Người con gái này dám lơ hắn, lợi dụng lòng tốt của hắn xong rồi liền muốn đá là đá sao. Rốt cuộc Trần Giản Miên cho cô ta thứ gì để cô ta thần hồn điên đảo như vậy.
Dung Âm trên tay đang cầm ấm trà bị lực kéo mạnh của Trần Doãn làm rơi ấm trà xuống đất. Cô nhìn chiếc ấm trà xứ trong lòng không khỏi rơi vài giọt lệ. Kì này cô toi rồi. Mỗi vật trong nhà đều có giá trị kinh hoàng, cả chiếc ấm này cũng vậy. Ai mà biết nó có bằng giá cái nhà của cô không.
"Có cái ấm trà cô nhìn như vậy làm gì?" Trần Doãn thấy Dung Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/2943974/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.