Tề Bắc Thần nghe xong liền cười phá lên khiến cả thanh lâu đều khiếp sợ.
Mặc dù ở Đài Xuyên án mạng xảy ra như cơm bữa nhưng bọn họ thật sự có chút hoảng sợ. Ai mà biết được khi nào nằm đó sẽ là họ chứ. Thế giới này loạn thật rồi. Đến cả giết người cũng có thể trở thành một trò vui.
"Thế con nói xem, ông ta đáng chết chỗ nào?" Tề Bắc Thần nhắm một ngụm rượu, trên miệng ly rượu còn dính một chút máu do lúc thân xác tên thương nhân bay qua bay lại mà vô tình dính phải.
"Làm tôi chướng mắt chính là đáng chết." Thẩm Miên đút tay vào túi quần vô cùng kiêu ngạo đáp, mắt cô nhìn thẳng vào Tề Bắc Thần không khác gì nhìn vào miếng mồi ngon. Đợi đi, rồi cô sẽ từ từ chơi chết nam chính này.
Tề Bắc Thần đối với ánh mắt của Tề Lục Hề liền nhếch môi. Cho dù biết con cái lớn sẽ có tham vọng riêng trong gia tộc lớn không tránh khỏi cảnh phụ tử tương tàn nhưng hắn ta thật có chút mong đợi. Để xem đứa con này có thể làm được gì hắn ta.
Hắn ta lại nhìn lên cô gái đang hát trên sân khấu đầy ý tứ.
"Con xem cô gái trên đó thế nào?"
Thẩm Miên nhìn lên sân khấu một cô gái ăn mặc sườn xám choàng áo choàng lông vừa hát vừa lắc hông qua lại liền cau mày. Hỏi cô câu này làm gì chứ. Đó là nữ chính Lục Bảo Châu mà, cô ta thì liên quan cái beep gì đến cô.
"Giống cái thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/2943959/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.