Hà Vận Cẩm trừng mắt nhìn An Kỳ cướp súng trong tay mình mà như thần xạ bắn đâu trúng đó. Cô chỉ có thể đứng phía sau lưng một đường cho cô ấy che chở mình. Nhớ năm đó An Kỳ theo cô rõ ràng chỉ là cô nhóc có chút IQ cao cùng là kẻ có tư duy tà đạo chứ gan thì như con gà chạy. Đột nhiên có cảm giác con gái mình nuôi nay lớn rồi.
Thẩm Miên bị ánh mắt của Hà Vận Cẩm nhìn đến nóng cả người. Cô cau mày trực tiếp kéo Hà Vận Cẩm lên phía trên và đưa súng vào tay cô ấy.
“Cô còn không biết điều tôi sẽ trực tiếp mang cô làm bia đỡ đạn.”
Hà Vận Cẩm nhìn An Kỳ một tay ôm eo một tay nắm tay mình mà bóp cò súng không hiểu sao cảm thấy có chút gì đó sai sai.
Hà Vận Cẩm: “…”
Bọn thuộc hạ xung quanh nhìn thấy một mình cố vấn của mình chấp hết tất cả bọn lính đánh thuê cũng bắt đầu nhìn An Kỳ bằng ánh mắt sùng bái.
M* nó. Sao trước giờ bọn họ không biết An gia trâu bò như thế.
“Rút, rút mau. Khốn kiếp.”
Bên phía lính đánh thuê thấy vậy bắt đầu bỏ chạy dần. Bọn họ gặp phải quái vật rồi. Chết ti*t. Sao bên trên chỉ nói là một đám vô dụng. Vô dụng có thể lấy một địch lại hơn ba mươi lính đánh thuê cấp S hay sao. Với lại, cô ta là nhảy từ trên sân thượng tòa nhà xuống đấy. Đây tuyệt đối là một con quái vật.
Thẩm Miên thấy một hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/2943928/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.