Hà Vận Cẩm không biết kiếp này có mắc nợ gì người trước mặt không nhưng rõ ràng người này quá báo. Hình như sau trận kịch liệt đêm qua thì chỗ nào của cô cũng sưng thì phải. Cô nhìn môi dưới của mình qua gương đã sưng tấy lên không khác gì miếng xúc xích trong lòng không khỏi phát hoả. Như vầy thì cô làm sao ra ngoài gặp người đây.
“Tôi bôi thuốc mỡ cho.” Thẩm Miên mở cửa nhà vệ sinh rồi đi vào đứng sau lưng Hà Vận Cẩm nhẹ nhàng lên tiếng. Lục cả buổi trong không gian cũng không có, trên tàu cô không tin tưởng được ai nên mới phải mở rương địa chủ của hệ thống tìm theo may rủi đấy.
Ưng Thừa Tướng cứ tưởng Thẩm Miên mở cửa hàng hệ thống ra để làm gì lớn lao. Ai ngờ mở tìm cả buổi chỉ để mua mấy lọ thuốc mỡ với giá bằng một vi diện tích góp được. Nó xem như phục rồi.
“Ở đâu có vậy?” Hà Vận Cẩm nghi ngoặc hỏi. Sau vụ hôm qua thì cô xem như được giác ngộ rồi. Thật đáng sợ mà.
Thẩm Miên ở phía sau ôm lấy Hà Vận Cẩm đưa mắt nhìn lên tấm gương rồi cẩn thận đưa tay bôi thuốc lên môi người trong lòng. Cô nhìn đôi môi mềm mại mới được bôi thuốc mỡ, căng mọng lại xinh đep liền nuốt nước bọt, cổ họng không khỏi cảm thấy khô khốc.
“Lát nữa tàu sẽ cập bến.”
Hà Vận Cẩm: “Sao cô biết?”
Không phải nói là tuần sau hay sao. Sớm vậy?
“Hội trưởng Tội Ngục chết rồi.” Thẩm Miên trả lời với khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chiem-doat-nu-chinh/2943903/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.