Tề Hạ bị nụ hôn của Phương Diệp Châu làm cho choáng váng, cậu không có phản ứng gì, nhất thời quên mất nuốt nước bọt vào miệng, khóe miệng chảy ra một ít nước bọt.
Phương Diệp Châu nhìn dáng vẻ ngốc nghếch của Tề Hạ, cười nhẹ, ân cần lau miệng cho Tề Hạ, "Anh đã nói em không được ra ngoài tìm người khác, sao lại không nghe lời như vậy?"
Phương Diệp Châu ấn ngón tay cái lên môi Tề Hạ, chà mạnh, khóe miệng đỏ bừng, "Nếu còn lần sau, anh sẽ thiến em."
Khoé miệng Tề Hạ hơi nhếch, khó chịu quay mặt đi, nhưng Phương Diệp Châu nhéo nhéo cằm của cậu giữ chặt, cậu nhìn về phía Phương Diệp Châu nói: "Em đi ra ngoài nói rõ với cậu ấy, em sẽ không bao dưỡng cậu ấy nữa. "
Bao dưỡng?
Phương Diệp Châu nghi ngờ nhìn Tề Hạ, chẳng lẽ Tiểu Cẩm là do Tề Hạ bao dưỡng sao?
Tề Hạ tự nhủ: "Em biết mình đang làm gì, sau này sẽ không dám quan tâm đến người khác nữa. Em biết mình sai rồi, anh có thể tha thứ cho emđược không?"
Nếu cậu tỏ ra yếu đuối trước, có thể vẫn còn cơ hội sống.
Tề Hạ vươn tay sờ sờ cánh tay Phương Diệp Châu, "Đừng tức giận, được không?"
Phương Diệp Châu nhìn Tề Hạ thân thiết, hơi thở của Tề Hạ cùng với mùi thơm tỏa ra từ miệng cậu trực tiếp hướng tới mũi Phương Diệp Châu, có mùi rất thơm.
Phương Diệp Châu nhìn chằm chằm miệng Tề Hạ, chắc chắn Tề Hạ đã xảy ra chuyện gì đó, chứ Tề Hạ trước kia không thơm mềm như vậy.
Phương Diệp Châu cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chi-so-tay-the-than-tien-hoa/782757/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.