Chương trước
Chương sau
Editor: Xoài
Wattpad: morethantenyears
Tề Hạ run rẩy trốn trong phòng tắm, không dám bước ra ngoài nửa bước.
Người ngoài cửa là mục tiêu công lược của cậu, tổng tài lớn của thế giới này, có nhan sắc, có tiền bạc, có dáng người, nhưng đồng thời cũng có một bạch nguyệt quang* yêu mà không có được. (*ý chỉ người mà mình yêu nhưng không có được)
Và thân phận hiện tại của Tề Hạ chính là thế thân của bạch nguyệt quang. Tổng tài rất thích bạch nguyệt quang, thích đến mức có thể kết hôn với một thế thân như Tề Hạ.
Tề Hạ nhìn dáng vẻ của mình trong gương. Trước đây cậu chưa từng nhìn thấy dáng vẻ của bạch nguyệt quang bao giờ, nên không biết có giống lắm không, chỉ biết hiện tại cậu rất đẹp, môi đỏ răng trắng, cằm nhọn., và một khuôn mặt đẹp chuẩn mực.
[Gia tộc Tề đang trên đà phá sản, để cứu vãn tình thế của gia tộc, nhà họ Tề đã giao Tề Hạ cho Phương Diệp Châu. 】
[Phương Diệp Châu thấy khuôn mặt của Tề Hạ rất giống người mình yêu mà không có được nên đã đồng ý và kết hôn, nhưng chẳng bao lâu sau khi bạch nguyệt quang của anh ta trở lại, Tề Hạ sẽ bị ném sang một bên như rác. 】
[Tề Hạ sức khỏe kém, sau khi bị Phương Diệp Châu bỏ rơi, cũng bị nhà họ Tề coi như đã chết, không lâu sau thì chán nản, bất hạnh mà chết khi tuổi đời còn trẻ. 】
Hệ thống thế thân đem câu chuyện kể từng câu một, Tề Hạ càng nghe càng tức giận, rõ ràng cậu chưa làm gì cả, cuối cùng lại rơi kết cục thê thảm.
[Cậu chỉ cần sắm vai vợ của Phương Diệp Châu thật tốt, lấy lòng anh ta, và khiến anh ta yêu cậu, sau đó cậu có thể thay đổi vận mệnh của mình. 】
Tề Hạ bĩu môi, cậu không muốn lấy lòng người khác, huống chi anh ta còn là một người đàn ông vô tâm, cậu càng không muốn lấy lòng.
[Xin đừng làm sai lệch cốt truyện, nếu không cậu sẽ ở đây mãi mãi và chịu chung số phận với Tề Hạ thật. Chắc cậu không muốn chết khi còn trẻ như vậy đúng không?]
Tề Hạ hơi do dự, sau đó đồng ý, "Được." Dù sao thì cậu cũng không muốn chết.
"Tề Hạ, em tắm xong chưa?" Ngoài cửa đột nhiên có người gọi cậu, Tề Hạ ngạc nhiên.
Cậu hít một hơi thật sâu nói: "Chờ... chờ một lát, sắp xong rồi."
Người ngoài cửa cũng không thúc giục nữa, đạp trên dép lê đi lên giường nằm, nhân tiện cời áo ngủ trên người xuống, trần truồng nằm trên giường.
Tề Hạ vội vàng đi tắm, còn chưa kịp lau khô tóc, đã quấn áo choàng tắm bước ra ngoài.
Khi cậu mở cửa, thấy một người đàn ông đang nằm trên giường, trần truồng.
Tề Hạ vẫn là một cậu nhóc chưa từng khai trai, chưa từng nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sắc mặt đỏ bừng ngay lập tức, ngơ ngác nhìn người trên giường, không biết phải làm sao.
Người trên giường khẽ nhíu mày, giống như tâm trạng không được tốt cho lắm, ngoắc ngón tay về phía Tề Hạ, khàn giọng nói: "Lại đây."
Mặt Tề Hạ càng ngày càng đỏ, không dám nhìn người đó, chỉ dám cúi đầu nhìn ngón chân.
Mặc dù biết Tề Hạ đã có gia đình, cũng biết cậu không nên đỏ mặt như thế này, dù sao thì cũng đã kết hôn làm sao mà chưa từng quan hệ tình dục được. Nhưng cậu vẫn không thể kiềm chế được, một người còn trinh mà nhìn thấy một người đàn ông trần trụi, không đỏ mặt mới là chuyện lạ.
Tề Hạ cọ cọ dưới chân chậm rì rì, nhưng vẫn luôn đi tại chỗ, người trên giường có vẻ khó chịu.
Chân Tề Hạ đột nhiên bay lên không, không tự chủ được hét lên một tiếng: "A! Anh làm gì vậy? Thả em ra!"
Tề Hạ bị ném lên giường, còn chưa kịp ngồi dậy đã bị anh đè dưới thân. (Truyện chỉ được đăng tại wattpad: morethantenyears, đừng mang ra nơi khác.)
Người nọ đè lên cánh tay Tề Hạ, nghiêng người nhìn thẳng vào cậu, một đôi mắt đen chứa đầy nóng nảy và tức giận, Tề Hạ sững sờ, trong nhất thời không biết nên làm gì.
"Tề Hạ, em gả cho anh, Phương Diệp Châu, có phải cảm thấy rất ấm ức hay không?"
Tề Hạ nhìn người trên người không biết nên trả lời anh như thế nào, liền lắp bắp trả lời: "Em... Em không có."
Tề Hạ bối rối nhìn, rất giống con thỏ không có khả năng tấn công, trắng nõn mềm mại, làm người khác không nhịn được muốn bắt nạt cậu.
Phương Diệp Châu cười nhẹ, khóe môi cong lên, lòng bàn tay nhéo nhéo cằm Tề Hạ, chậm rãi đến gần nói: "Hi vọng em nói thật."
Tề Hạ thở phào nhẹ nhõm, cậu nghĩ chắc là Phương Diệp Châu hài lòng.
Tề Hạ mím môi cười nhìn đối phương, "Những gì em nói đều là sự thật, tuyệt đối không nói dối."
"Ồ? Vậy thì sau này em nên yên phận cho anh, đừng đi gặp người yêu cũ, nếu lại có lần sau anh nhất định sẽ khiến thứ này của em biến mất."
Phương Diệp Châu vươn tay sờ mông Tề Hạ, lột áo choàng tắm ra, sờ nắn dương v*t của cậu rồi bóp mạnh, "Sau này thành thật chút."
Cậu nhỏ của Tề Hạ bị anh nắm trong lòng bàn tay, tiểu xử nam* không tránh khỏi rùng mình một cái, thậm chí còn có một ít chất lỏng từ dương v*t của cậu tràn ra. (*cậu trai còn trinh)
Tề Hạ cảm giác được chất lỏng chảy ra từ lỗ sáo, hai mắt lập tức mở to chuyển động.
Cậu lén lút cong chân, cố gắng trốn tránh sự thật, nhưng Phương Diệp Châu nhìn dáng vẻ ngượng ngùng của Tề Hạ, nổi lên chút suy nghĩ.
Vẻ ngoài của Tề Hạ luôn luôn rất ưa nhìn, thân hình cũng rất đẹp, khi hai người mới kết hôn đã có rất nhiều lần làm tình, nhưng sau một thời gian dài, Phương Diệp Châu rất ít khi chạm vào cậu. Dù sao anh cũng không muốn nghe người đang ở dưới thân mình kêt tên của người đàn ông khác trên giường.
Tuy nhiên, hôm nay Tề Hạ trông hấp dẫn lạ thường, giống như một con thỏ nhỏ, hoạt bát sinh động hơn nhiều.
Phương Diệp Châu không có ý định buông tha cậu, tay chậm rãi di chuyển lên xuống, móng tay chạm vào lỗ sáo nhạy cảm, Tề Hạ lập tức cứng đờ, càng nhiều tinh dịch tràn ra từ lỗ sáo, dính đầy lên tay Phương Diệp Châu.
Tề Hạ nâng đầu không dám nhìn xuống, cổ đỏ bừng vì xấu hổ.
Phản ứng của cậu làm Phương Diệp Châu hài lòng, Phương Diệp Châu thích thú nhìn Tề Hạ, cầm trong tay côn th*t trắng hồng.
Nếu tốc độ trong tay nhanh hơn, thân thể Tề Hạ sẽ run lên, còn nếu tốc độ trong tay chậm lại, Tề Hạ sẽ nhẹ nhàng vặn vẹo mông.
Trước giờ Phương Diệp Châu chưa từng cảm thấy Tề Hạ chơi vui như vậy, nhưng hôm nay chơi Tề Hạ vui quá mức, chơi vui đến mức làm người khác muốn hung hăng bắt nạt cậu.
"Hừ ~" Cơ thể Tề Hạ run lên vài lần, chất lỏng nhớp nháp bắn ra từ trong dương v*t.
Tiểu xử nam Tề Hạ sững sờ không biết phải làm sao, nằm trên giường mắt lơ đễnh, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, tại sao lại xuất tinh nhanh như vậy?
Editor Xoài:
Ờm về xưng hô giữa công và thụ ban đầu mình định dùng Tôi/ Cậu và Tôi/ Anh khi chưa có cảm giác với nhau. Nhưng mà mình bị lười sửa lại nên thôi để Anh/ Em luôn. Dù gì cũng chịch ra cảm giác mà =)))
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.