Chỉ làm cho cô Lâm cảm thấy khó thở ngay lúc đó thôi, sau đó thì sẽ không có thêm bất kỳ tác dụng phụ nào nữa.
Trên cổ cũng không sẽ không lưu lại dấu vết nào cả.
Vậy mà cô giáo Lâm nhập viện rồi.
Điều này rất khó hiểu.
Là ai đã làm giấy chứng nhận giả cho bà ta nhập viện đây?
"Cái gì giả, em đang nói vớ vẩn cái gì vậy! Đi cùng tôi về phòng làm việc, lập tức gọi cả bố mẹ đến đây nữa cho tôi!" Chủ nhiệm Trần tức đến lồng ngực phập phồng, trong mắt như có lửa.
"Ông đã điều tra chưa?" Bạch Sương dựng thẳng người, vững vàng ngồi trên ghế tựa.
Cho dù cô ấy đang phải ngẩng đầu nhìn, thì cũng không làm người khác cảm thấy cô ấy thua kém ai cả.
Ngược lại, đôi mắt cô ấy toát ra vẻ hờ hững đầy bỡn cợt làm cho người đang bị cô ấy nhìn cảm thấy tự ti, tâm trạng hoảng loạn.
Trần chủ nhiệm lần đầu nhìn thấy đột nhiên chấn kinh, sau đó cảm thấy vừa tức giận vừa buồn cười.
"Em đây là có ý gì? Tôi phải điều tra cái gì? Em không phải định nói rằng, em đánh cô giáo là có nguyên nhân, đây không phải là lỗi của em chứ?"
Ông ta dừng một chút rồi bổ sung thêm: "Cho dù là có nguyên nhân gì, đánh người chính là không đúng, chưa kể đến cô Lâm còn bị em đánh đến nhập viện, nghiệm trọng như vậy."
Bạch Sương cảm thấy lo lắng cho chỉ số thông minh của Trần chủ nhiệm, "Tôi nói, ông điều tra xem cô Lâm nhập viện có phải là thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chi-nu-phoi-tai-thi-lao-dai/1052355/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.