Thích Kiêu Thần và Nguyệt luyện đều là người quen dậy sớm, Tô Lê thì không. Để được nghe kịch, tối hôm qua Tô Lê ngủ rất muộn, bây giờ trời mới hơi sáng, đúng là thời điểm nàng ngủ say nhất.
Thích Kiêu Thần chỉ mặc trung y, hùng hổ đi ra, liếc mắt một cái liền thấy được Tô Lê - người đang đắp chiếc thảm mỏng nằm trên trường tháp sát cửa sổ mà ngủ ngon lành. Sáng sớm yên tĩnh, nữ nhân dung mạo như hoa, mi mắt điềm đạm, khóe miệng ẩn chứa nụ cười nhàn nhạt, phảng phất đang mơ một giấc mộng đẹp.
Thích Kiêu Thần hơi sửng sốt. Nói thật, hắn chưa bao giờ thấy dáng vẻ khi ngủ của nàng. Tống Y Lan quá hiền lành, cho dù bị Thích Kiêu Thần vắng vẻ hai năm, Tống Y Lan vẫn tuân thủ nghiêm ngặt các quy củ của một thê tử, mỗi đêm đều đỡ Thích Kiêu Thần lên giường nghỉ ngơi, mỗi sớm Thích Kiêu Thần vừa có chút động tĩnh, Tống Y Lan nhất định lập tức tỉnh lại, cùng hắn rời giường, đưa hắn ra ngoài.
Một tài nữ vừa không thú vị vừa thanh cao như vậy, Thích Kiêu Thần không buồn không vui, thuần túy không có bất cứ cảm giác nào. Hầu như hắn không thể tưởng tượng nổi có thể trò chuyện gì với Tống Y Lan, chưa bao giờ nói một lời với nàng trừ những khi cần dặn dò. Tống Y Lan cũng một mực tuân thủ sự ăn ý giữa hai người, không quấy rầy lẫn nhau. Tối qua tối lửa tắt đèn, không ngờ nàng lại lớn mật cầu hoan như vậy, đó là chuyện duy nhất làm Thích Kiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chi-nu-phoi-kieu-diem/911023/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.