Chương trước
Chương sau
Hai tay thanh niên tuấn tú bị bắt chéo trước ngực, người đàn ông đối diện nhếch miệng cười, hung ác đè hai cổ tay của cậu không cho giãy dụa. Hai người vốn đã có sự khác biệt về vóc dáng, Lê Tử Ngôn lại không thường xuyên tập thể hình nên ở phương diện này hoàn toàn không phải là đối thủ của Đoạn Giai Tỷ, huống chi cậu cũng có ý đồ không muốn giãy dụa, hai người giống như trẻ con đang đùa giỡn.
Cách đó không xa, trợ lý Tiểu Khả với Tiểu Vương bất đắc dĩ liếc nhau rồi mỗi người tập trung vào việc chuẩn bị đồ đạc, Tiểu Vương liếc nhìn ông chủ của mình, trong lòng cảm thấy buồn bực, ông chủ mình thật biết cách giả vờ, bình thường chưa bao giờ đụng chạm thân mật với người khác, sao giờ lại gần gũi với diễn viên họ Lê này dữ vậy? Mới quen biết chưa đầy một tháng đã kề vai sát cánh, vừa kéo vừa ôm, tỏ ra bộ dạng như đã thân mật từ lâu.
"Thầy Đoạn đang làm gì thế?"
"Giao lưu tình cảm với Thầy Lê nha."
Khóe miệng Đoạn Giai Tỷ mang theo nụ cười, ánh mắt so với trước kia càng càng thêm thân mật, "Tạo hình hôm nay của thầy Lê thật đẹp."
Cảnh quay hôm nay yêu cầu nhân vật Lê Tử Ngôn phải mặc đồ thành thân, cả người khoác lên một bộ áo cưới đỏ rực, làm nổi bật làn da trắng nõn của cậu, trên mặt còn hơi ửng hồng, cả người đều tăng thêm vài phần quyến rũ.
Đoạn Giai Tỷ giữ nguyên động tác nắm chặt cổ tay cậu, nhất thời không muốn buông cậu ra.
"Chỉ có hôm nay em mới đẹp sao? Còn mấy ngày khác thầy Đoạn không thấy em đẹp à?"
Lê Tử Ngôn bĩu môi, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên tinh nghịch, Đoạn Giai Tỷ thấy thế trong lòng liền rung động.
"Đương nhiên thầy Lê lúc nào cũng rất đẹp."
Đoạn Giai Tỷ rút một tay về, còn tay kia vẫn nắm chặt cánh tay Lê Tử Ngôn, sau đó mạnh mẽ ôm Lê Tử Ngôn vào trong ngực, lồng ngực hắn dính vào lưng cậu.
Trang phục mùa hè hơi nặng nề nhưng cũng không ảnh hưởng chút nào đến khoảng cách thân mật giữa hai người, Lê Tử Ngôn khẽ nhúc nhích, trên cổ toả ra một mùi hương thơm mát.
Thật ra trong trường hợp ở nơi có nhiều người, Omega và Alpha hàng ngày đều phải mang theo dán tuyến thể, điều này có thể đảm bảo pheromone của họ sẽ không bị khuếch tán, tránh tình trạng kích dục tập thể ở những nơi đông người.
Nhưng bởi vì bọn họ đang quay phim, còn là phim cổ trang nên nếu mang theo dán tuyến thể thì sẽ ảnh hưởng đến hiệu quả chung, hơn nữa hiện tại kỹ thuật phun sương đã phát triển rất tốt, chỉ cần làm tốt biện pháp phòng ngừa thì sẽ không phát sinh chuyện nguy hiểm.
Đoạn Giai Tỷ đang cúi đầu nên mùi hương này tự nhiên tràn vào khoang mũi hắn, tựa như mấy lần trước thấm vào ruột gan hắn, khống chế đầu óc và tinh thần của hắn.
(Wattpad UynUyn17)
Hắn nhìn lỗ tai Lê Tử Ngôn đang dần đỏ lên, ánh mắt tối tăm cúi đầu xuống, hạ thấp giọng nói, "Thầy Lê, cậu thật thơm."
"......Thầy Đoạn là lưu manh à?"
"Cũng chỉ lưu manh với một mình thầy Lê."
Đoạn Giai Tỷ cười khẽ một tiếng, thấy trên cổ Lê Tử Ngôn cũng đã ửng đỏ, ôm Lê Tử Ngôn càng chặt hơn.
Trong trường quay có rất nhiều người, mấy anh trai quay phim với rất nhiều nhân viên công tác ở gần đó ai cũng có vẻ mặt chuyện bình thường như ở huyện, thậm chí đều đã quen rồi. Diễn viên phụ quay chung với hai người đều tự giác rời đi, kể từ ngày Lê Tử Ngôn tổ chức sinh nhật cho Đoạn Giai Tỷ thì "đóa hoa cao lãnh" này như bị bật trúng công tắc kỳ lạ nào đó, suốt ngày đều dính vào Lê Tử Ngôn, hai người lúc nào cũng ở bên nhau giống như trẻ em sinh đôi.
"Tiểu Đoạn Nhi, Tiểu Lê, vợ chồng son các cậu đừng anh anh em em nữa, đến giờ quay rồi!"
Đạo diễn Nhiếp vỗ vỗ bụng, trong tay cầm kịch bản huy động xung quanh, hiện tại ông đã không còn xa lạ gì với tình huống này nữa. Lần trước ông đã nhắc nhở Đoạn Giai Tỷ rồi, nhưng ông vẫn hiểu chuyện tình cảm thật sự không thể kiềm chế được.
Khoảng thời gian này đã bồi dưỡng ra sự ăn ý nên việc quay phim của bọn họ cũng đặc biệt thuận lợi, tiến độ rất nhanh, các diễn viên khác cũng không bị chậm trễ, tuy thỉnh thoảng sẽ xuất hiện một ít tình huống nhỏ nhưng tổng thể thì hiệu quả và chất lượng đều rất cao.
"Anh Đoạn với Tử Ngôn gần đây giống như được tiêm máu gà vậy, trạng thái rất tốt, lúc trước có rất nhiều cảnh không được qua nhưng gần đây đều rất thuận lợi."
Diễn viên vào vai Chu đại ca ngồi chung với những người khác, nói lên một tiếng cảm thán, mọi người đều gật đầu đồng ý.
Trong ống kính, Lê Tử Ngôn đang đi theo phía sau Đoạn Giai Tỷ, vẻ mặt bay bổng tự tại, trong ánh mắt lại mang theo tình ý mập mờ, cậu lén lút nhìn theo bóng lưng Đoạn Giai Tỷ, trong ánh mắt tràn ngập tình yêu.
Đoạn Giai Tỷ đi trước mặt cậu, cánh tay ở bên người giật giật, hơi nghiêng đầu nhìn về phía sau, mặc dù không nói gì nhưng sự quan tâm trong ánh mắt lại có thể lay động lòng người.
Diễn viên Chu đại ca nhìn vào màn hình, luôn cảm thấy ánh mắt với trạng thái của hai người vô cùng quen thuộc, thật giống như...giống như đã bên nhau rất lâu rồi. Ý nghĩ này vừa mới chợt lóe lên trong đầu đã bén rễ ở trong lòng y.
"Thầy Lê, có thời gian đi dạo với tôi không?"
"Được chứ thầy Đoạn, làm sao không có thời gian được."
Lê Tử Ngôn khẽ cười, lúc diễn thái độ của cậu nhu hòa hơn, nhưng thái độ thân mật với Đoạn Giai Tỷ vẫn không thay đổi.
Hai người thay trang phục rồi trở về khách sạn nghỉ ngơi một lát mới cùng nhau ra ngoài.
Tóc Lê Tử Ngôn còn mang theo hơi nước, có lẽ do vừa tắm xong nên da thịt trên người cảm giác đều mềm mại, ngay cả khuỷu tay với đầu gối cũng ửng hồng.
Đoạn Giai Tỷ liếc mắt một cái đã thấy làn da trần trụi của Lê Tử Ngôn, hoàn toàn không biết nên đặt mắt ở đâu.
"Thầy Đoạn, chúng ta đi đâu thế?"
"Khụ, lát nữa cậu sẽ biết."
Đoạn Giai Tỷ nghiêng mặt, khóe miệng mang theo ý cười thỏa mãn không kiềm chế được, nắm chặt cổ tay Lê Tử Ngôn, ngón cái nhẹ nhàng ma sát trên mạch đập của Lê Tử Ngôn, mang theo một cơn run rẩy cùng kiều diễm.
Hai trợ lý rất tinh mắt, đi theo cách đó không xa, không tiến lên quấy rầy hai người. Bọn họ nhìn làn da hai người dính sát vào nhau cùng, cánh tay Đoạn Giai Tỷ còn chậm rãi ôm lấy vòng eo Lê Tử Ngôn, trong lòng đột nhiên sinh ra cảm giác phiền muộn.
"Anh Vương, thầy Đoạn và anh Tử Ngôn chỉ là anh em tốt thôi đúng không?"
"...... Ha." Tiểu Vương mím môi cười, trong nụ cười không hiểu sao còn mang theo vài phần chua xót, y nhìn Tiểu Khả với ánh mắt "thương hại".
"Em còn nhỏ, sau này sẽ hiểu, em cứ coi đây là tình anh em đi."
"..."
Tiểu Khả khóc không ra nước mắt, vẻ mặt thê lương. Thành thật mà nói thì Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ rất xứng đôi, hai người bất kể là giới tính hay diện mạo đều xứng đôi vừa lứa. Nhưng hiện tại Lê Tử Ngôn vẫn chưa có nhân khí, chênh lệch qua lớn với Đoạn Giai Tỷ, nếu sau này công khai ở bên nhau, chỉ sợ sẽ bị không ít người mắng là cọ nhiệt độ.
Lê Tử Ngôn và Đoạn Giai Tỷ còn đều là diễn viên vừa có nhan sắc vừa có thực lực, nếu như hai người ăn tiền của fans thì e là một cơn sóng gió lớn hơn nữa. Tiểu Vương và Tiểu Khả nhìn bóng lưng thân mật của hai ông chủ, đồng loạt thở dài một hơi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.