Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265
Chương sau
Cho đến sau khi Sở Hằng trở về phủ tướng quân, hắn vẫn không nghĩ rõ được tình cảm khó hiểu trong lòng mình, với tại sao lại có cảm giác rung động cùng bao dung với Lê Tử Ngôn. Theo lý mà nói, một nơi như sân huấn luyện không phải là chỗ dễ dàng muốn vào là vào, tuy Lê Tử Ngôn là Thánh Vương gia, chỉ cần báo một tiếng là được, nhưng là một người không thích phiền phức, Sở Hằng chưa bao giờ chủ động mời ai đến sân huấn luyện, nhưng bây giờ hắn lại vì muốn lấy lòng Lê Tử Ngôn mà mời cậu. Đúng vậy, chính là lấy lòng, thậm chí có thể dùng hai chữ lấy lòng để hình dung động cơ và tâm tình của Sở Hằng. Hắn không có ý nghĩ tăm tối gì, chỉ là đơn thuần muốn tiểu Vương gia vừa yếu ớt vừa đơn độc có thể vui vẻ thêm một chút. So với đuôi mắt luôn cong lên, còn ẩn chứa những suy nghĩ u buồn, Sở Hằng thích đôi mắt linh động cùng gò má mang theo nụ cười của Lê Tử Ngôn hơn. Tiến triển tình cảm của hai người nhanh hơn nhiều so với tưởng tượng của 007, mà sau khi trải qua mấy thế giới trước, 007 cũng rất yên tâm với Lê Tử Ngôn, nó cũng tự động đưa phần thưởng thu được sau mỗi lần kết thúc thế giới vào trong đầu Lê Tử Ngôn. Lê Tử Ngôn nằm trên giường, trong đầu lọc ra những phương pháp và kỹ năng trà xanh mà 007 truyền vào cho cậu, chậm rãi đếm mấy thế giới đã đi qua. Sau khi tính toán, ánh mắt cậu từ từ trở nên thâm trầm. Trong suốt bốn thế giới, cậu đã trải qua bốn cuộc đời cùng với sự đồng hành của hệ thống. Hệ thống đã nói mỗi thế giới cùng lắm chỉ là một lần dao động sóng não, là một giấc mộng có hơi chân thật mà thôi, nhưng Lê Tử Ngôn không tin. Hoặc là nói, ngay từ đầu Lê Tử Ngôn vốn rất tin tưởng, nhưng sau đó khi cậu phát hiện những thế giới này càng ngày càng chân thật, và khi cậu phát hiện trong đầu mình giống như bị mất đi một phần ký ức, cậu liền cảm giác có gì đó không ổn. 007 đang giấu cậu điều gì đó, cậu không chắc liệu việc che giấu này của nó là tốt hay xấu, nhưng cậu có thể chắc chắn rằng cậu có mối quan hệ không thể tách rời với nguyên nhân cuối cùng của các nhiệm vụ này. Khẽ thở dài một hơi, Lê Tử Ngôn đè nén cảm xúc ẩn giấu trong mắt, không suy nghĩ nữa. Thay vì đi theo đuổi những chuyện cậu hoàn toàn không có manh mối nào cả, thì trước tiên tốt nhất nên giải quyết hoàn cảnh trước mặt, có lẽ khi thế giới này kết thúc, có thể tìm ra được một ít manh mối. 007 lúc này đang nâng cấp và kiểm tra nên nó không hề biết những suy nghĩ của Lê Tử Ngôn, mà Lê Tử Ngôn cũng trùng hợp bắt được lỗ hổng này, âm thầm để lại một sự phòng bị trong lòng. Chẳng mấy chốc hai ngày đã trôi qua, cũng đến ngày hẹn của Lê Tử Ngôn và Sở Hằng, có lẽ do muốn bản thân không quá yếu ớt và đơn bạc, Lê Tử Ngôn cố ý mặc một thân y phục màu lam đậm, vải tối màu càng làm nổi bật khuôn mặt trắng sứ, tuy sắc mặt có chút tái nhợt nhưng hoàn toàn không che giấu được ngũ quan tinh xảo qua các đường nét trên khuôn mặt cậu. Màu trắng động lòng người cùng màu lam đậm thâm trầm phác họa ra một bức tranh màu sắc cực kỳ kinh tâm động phách, ngay cả Sở Hằng cũng sửng sốt, đây là lần đầu tiên hắn thấy Lê Tử Ngôn mặc y phục tối màu, khiến Lê Tử Ngôn có chút anh khí cùng sắc bén, cả người thoạt nhìn càng thêm khí thế, cũng càng thêm tự phụ. "Ta mặc y phục này rất kỳ lạ sao, khụ khụ..." "Không có, Vương gia mặc y phục này rất đẹp." Sở Hằng ý thức được vừa rồi mình hơi thất lễ, vội vàng thu hồi tầm mắt cúi đầu, nhưng trong lòng vẫn không ngừng run lên. "Vương gia, xe ngựa đã chuẩn bị xong, chúng ta có thể xuất phát." "Được." Sở Hằng ở một bên đưa tay ra, Lê Tử Ngôn nắm lấy cánh tay Sở Hằng, mượn lực lên xe ngựa, Sở Hằng vốn tính cưỡi ngựa đi theo bên cạnh, nhưng Lê Tử Ngôn lại vén rèm cửa lên, đôi mắt hoa đào chớp chớp, chỉ cần nhìn hắn như vậy thôi cũng đã khiến hắn có chút mềm lòng, không khống chế được mà vào xe. (Truyện chỉ có tại wp UynUyn17) "Hoàn Chi, thật sự rất cám ơn ngươi, ta cho tới bây giờ cũng chưa từng cùng bằng hữu đi ra ngoài, nói mới nhớ tất cả lần đầu tiên của ta đều là cùng với ngươi." Lời này của tiểu Vương gia vừa mập mờ vừa chân thành, làm cho vị tướng quân ngốc đã quen với lời nói thô tục trong quân đội đỏ cả tai, hắn chỉ lẳng lặng ngồi yên, ánh mắt cũng không dám nhìn lung tung, ngây ngốc gật đầu. "Vương gia nói quá lời, đây là trách nhiệm của mạt tướng." "Đối với Hoàn Chi mà nói, ở cùng ta chỉ là vì trách nhiệm sao?" Lê Tử Ngôn nhẹ giọng nói, Sở Hằng lập tức ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt trong veo của Lê Tử Ngôn, không biết nên nói cái gì. Lời nói của Lê Tử Ngôn có nghĩa gì? Hắn thật sự không hiểu. Có phải là điều hắn đang nghĩ không? Hắn không rõ. Hắn tuy rằng cũng nhận được không ít lời ái muội của các tiểu thư quý tộc, được các quan chức ưu ái, nhưng hắn chưa từng nhận được lời nói đơn thuần, vừa mập mờ vừa ngây thơ thế này. "Ta còn tưởng ta với Hoàn Chi đã là bằng hữu rồi." Lê Tử Ngôn mỉm cười nói tiếp nửa câu sau, Sở Hằng thở phào nhẹ nhõm, nhưng trong lòng không hiểu sao lại có chút mất mát, nhưng chính hắn cũng không biết mình đang mong đợi cái gì. "Vương gia đề cao mạt tướng rồi, mạt tướng thân phận thấp kém, thật là..." "Hoàn Chi chiến công hiển hách, xuất thân thế gia danh tướng, sao có thể nói thân phận thấp kém, huống chi, khụ khụ, huống chi bản vương cũng không phải người chỉ xem thân phận mới kết giao, khụ khụ." "Là mạt tướng đường đột." Sở Hằng cũng ý thức được mình nói không đúng, nhìn thấy bộ dáng chân thành mong đợi của tiểu Vương gia, trong lòng giống như bị một ngọn lửa đốt cháy. "Có thể kết giao cùng Vương gia là may mắn của mạt tướng." "Vậy Hoàn Chi có thể đừng gọi ta là Vương gia nữa không? Chỉ cần gọi tên ta thôi?" "Chuyện này...Vương gia, chuyện này không hợp lý." "Ngươi và ta là bằng hữu, giữa bằng hữu phải gọi nhau bằng tên không phải sao? Hoàn Chi, ngươi gọi ta một tiếng được không? Khụ khụ..." Ánh mắt trìu mến, lông mày nhíu chặt, trong đôi mắt mang theo cầu xin cùng chờ mong, một mỹ nhân như vậy sao lại nỡ lòng từ chối, làm sao có người lại nỡ để đôi lông mày xinh đẹp kia nhíu lại. Sở Hằng sững sờ gật đầu, lên tiếng: "Tử Ngôn." Giọng nói của hắn trầm thấp dễ nghe, chỉ gọi hai tiếng Tử Ngôn đã đủ làm cho người ta đỏ tai. Lê Tử Ngôn mím môi cười, lấy ra một cái quạt gấp, mở ra che ở trước mặt mình, nhưng cậu lại không biết rằng cảm xúc mừng rỡ đã lộ qua đôi mắt, khiến tâm can Sở Hằng đều run rẩy, thầm nghĩ muốn đem tiểu Vương gia đang cười như hoa trước mặt mình ôm lấy. Sân huấn luyện cách hơi xa Vương phủ, nhưng do hai người đi sớm, nên lúc đến nơi cũng mới tới giờ Thìn*. *7h-9h Trong sân huấn luyện đã có người bắt đầu huấn luyện. Lê Tử Ngôn ngồi xe ngựa tương đối nổi bật, đêm qua Sở Hằng đã nói qua, nên khi tiếng vó ngựa xuất hiện ở bên ngoài sân huấn luyện, Dung Ân đang đứng trên đài huấn luyện liền chạy tới. "Mạt tướng tham kiếm Vương gia, thỉnh an Vương gia." "Dung phó tướng mau đứng lên đi, ở trước mặt ta không cần khách sáo." Lê Tử Ngôn được Sở Hằng cẩn thận đỡ xuống, đôi bàn tay trắng sứ mảnh khảnh rơi trên mu bàn tay ngâm đen của Sở Hằng, trắng đến chói mắt, cũng có vài phần kiều diễm. "Tướng quân." Dung Ân chắp tay, tự giác đứng ở phía sau hai người, phân phó người đánh xe đem xe ngựa đi đến hậu viện, "Hôm nay ta..." "Tướng quân!"
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265
Chương sau