Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265
Chương sau
Editor: Uyên Uyên Nhưng dù sao cũng đang ở trước mặt Thánh Thượng, Lê Tử Ngôn rất nhanh đã phản ứng lại, thẳng người lên, ho nhẹ hai tiếng: "Khụ khụ, vi thần thất lễ, xin Hoàng thượng tha tội." "Không cần, miễn lễ, ban ngồi." Việc ban ngồi trong lúc lên triều là một đãi ngộ với người có công với nước, nhưng đây là ý của Hoàng thượng, người ở trên triều cũng không lắm miệng được. Sở Hằng rũ mắt, liếc nhìn tiểu vương gia đang ngồi bên cạnh mình, không biết vì sao lại có chút thất thần, vòng eo mảnh khảnh vừa mới ôm trong tay giống như hắn tưởng tượng, dường như chỉ cần hơi dùng sức là có thể bóp gãy. Hắn đem tầm mắt đặt trên người Lê Tử Ngôn, từ góc độ này có thể nhìn thấy đuôi mắt Lê Tử Ngôn hơi nhướng lên, tạo thành một vòng cung nhỏ, đột nhiên gợi lên ánh mắt kích động vừa rồi. Mang theo chút kinh ngạc, khẩn trương, còn có hơi....quen thuộc không thể giải thích được. Sở Hằng ổn định lại tâm tình, không nghĩ tới nữa, mà hắn cũng không nghĩ ra được gì, dù sao với bộ não hành quân đánh giặc như hắn thật sự không rõ loại tình huống "mập mờ" vừa rồi. Các bá quan cũng không coi trọng tình tiết vừa rồi, tâm tình của Thánh Thượng hiển nhiên bởi vì sự xuất hiện của Lê Tử Ngô mà tốt hơn không ít, thậm chí còn tăng nhanh tốc độ thượng triều. Bọn họ tốt xấu gì cũng là quan viên thiên chùy bách luyện* đi lên, không phải không xem hiểu sắc mặt, cũng may hiện giờ cũng không có sự cố đặc biệt trọng đại gì, không có việc gì thì liền nhanh chóng lui về. *thiên chuỳ bách luyện: qua muôn ngàn thử thách, thử thách dài lâu, qua nhiều lần gọt giũa。 "Tử Ngôn, chắc ngươi cũng mệt rồi, trẫm có bảo Ngự Thiện phòng chuẩn bị bữa trưa, đều là đồ tẩm bổ, cùng đi chung đi." "Dạ." Lê Tử Ngôn một tay che nửa mặt dưới, cúi đầu ho khan vài tiếng, khiến Hoàng thượng ở bên cạnh đau lòng một trận. "Mấy năm nay, Tử Ngôn đã chịu khổ rồi." "Hoàng huynh nói quá lời, vì nước quên thân, vì hoàng huynh phục vụ, là bổn phận của thần đệ, khụ khụ." Thân thể Lê Tử Ngôn vốn không được khỏe mạnh, lúc làm hạt nhân ở Đông Nam, sống cũng không dễ dàng. Dưới hoàn cảnh ăn nhờ ở đậu, tình hình trong triều đình lại không tốt, mặc dù người ở đó bởi vì thân phận của Lê Tử Ngôn mà cố kỵ, nhưng vẫn không để Lê Tử Ngôn vào mắt. Hơn nữa không nói đến người, khí hậu Đông Nam nóng ẩm, Lê Tử Ngôn không thích ứng được với môi trường nơi đó, đồ ăn thường ngày cũng khác với phương bắc, sau khi trở về lại cảm thấy gầy đến bốn năm cân. Hai huynh đệ cùng nhau đến Dưỡng Tâm điện, cho cung nhân ở bên cạnh lui ra, chỉ để lại gã sai vặt và thị nữ, vui vẻ ăn cơm. "Tử Ngôn, không ăn nữa sao?" "Bẩm hoàng huynh, đa tạ ý tốt của hoàng huynh, với thân thể này của thần đệ, thật sự là không có phúc hưởng thụ." Lê Tử Hàn nhíu mày, thở dài một hơi: "Ngày mai trẫm để người trong Thái Y viện qua phủ của ngươi điều trị thân thể thật tốt." "Đa tạ hoàng huynh." "Lát nữa cùng trẫm đến chỗ mẫu hậu một chút đi, một năm qua mẫu hậu và trẫm luôn nhớ tới ngươi." "Dạ." Hai người nghỉ ngơi trong chốc lát rồi cùng nhau đi đến chỗ Thái hậu, Thái hậu sau khi nhìn thấy Lê Tử Ngôn thì ánh mắt liền đỏ lên, không khỏi đau lòng, nhưng mà điều này cũng khiến Lê Tử Ngôn thở phào nhẹ nhõm. Chuyện xảy ra ngày hôm nay ít nhất để cho cậu xác định được một điều, Hoàng thượng không có lòng kiêng kỵ gì với cậu. "Tử Ngôn, mấy ngày nay cứ ở trong phủ nghỉ ngơi cho tốt, chuyện trong triều không cần lo lắng, thân thể của ngươi mới là chuyện quan trọng nhất." "Thần đệ đã biết." "Tử Ngôn cũng đã rất lâu không ở trong cung, như vậy đi, để trẫm ban cho ngươi một người để cùng ngươi giải sầu." Sau trận tranh giành đoạt quyền chỉ còn lại vài hoàng tử, tính lại cũng không thể để cho bọn họ ở cùng Lê Tử Ngôn, Lê Tử Hàn suy tư một lát, trong lòng đã có suy tính. (Truyện chỉ có tại wp UynUyn17) Do thân thể của Lê Tử Ngôn nên cậu cũng không ở lại trong cung quá lâu, Thánh Thượng cũng lo lắng cho thân thể của cậu, ban thưởng xong liền để Lê Tử Ngôn trở về. "Khụ khụ, Vân Nhạc, rót cho ta một chén trà." "Dạ." Động tác Vân Nhạc nhanh nhẹn, vững vàng đưa một chén trà đến tay Lê Tử Ngôn, Lê Tử Ngôn nhận lấy nhẹ nhàng nhấp một ngụm, hương trà nhàn nhạt cùng chất lỏng ấm áp lướt qua cổ họng khô khốc, xoa dịu đi một ít đau rát. "Vương gia, ngài không thoải mái sao? Có muốn tiểu nhân đi gọi ngự y không?" Lê Tử Ngôn khoát tay, thanh âm có chút khàn khàn: "Không sao, bản vương đã quen rồi." Nước trà làm cho cổ họng Lê Tử Ngôn bớt khó chịu, sắc mặt cũng tốt hơn một chút: "Mấy ngày nay ngươi và Thái Vi đi theo ta lâu như vậy, chắc cũng mệt mỏi rồi, sớm đi nghỉ ngơi đi." "Tiểu nhân không đi, hôm nay đến lượt tiểu nhân gác đêm cho Vương gia, Vương gia ngài đi ngủ đi." Vân Nhạc khi còn bé đã vào cung, lúc ấy Lê Tử Ngôn đã rơi xuống hồ bị bệnh không dứt, cả ngày không ra ngoài, tiên đế cố ý ban cho cậu một bằng hữu để cùng chơi với cậu. Thái Vi lớn hơn hai người bọn họ vài tuổi, hiện giờ cũng là một cô cô, nếu đặt ở gia đình bình thường thì chính là tỷ đệ thân thiết, chẳng qua với thân phận của Lê Tử Ngôn nên Vân Nhạc và Thái Vi càng trung thành hơn. "Khụ khụ, càng ngày càng không nghe lời, để cho ngươi ngủ thì ngủ đi, bản vương cũng đã quen rồi, không sao đâu, ngươi còn cần cao hơn nữa." Lời này chọc vào điểm đau của Vân Nhạc, bĩu môi nhưng vẫn không chịu đi, ngồi xuống bên chân Lê Tử Ngôn: "Mặc kệ Vương gia nói như thế nào, hôm nay tiểu nhân muốn gác đêm, mấy ngày trước ở căn cứ, ngài nhất định phải đuổi tiểu nhân cùng Thái Vi tỷ tỷ ra ngoài, nếu không phải Thái Vi tỷ tỷ nửa đêm dậy đến xem ngài, ngài đã bị thiêu rụi rồi. Muốn tiểu nhân nói, người không nghe lời chính là Vương gia mới đúng." "Miệng ngươi càng ngàng càng lợi hại." Lê Tử Ngôn lắc đầu, cũng không có ý trách cứ, liếc nhìn thiếu niên ngồi bên chân, bất đắc dĩ lắc đầu: "Thôi thôi, nghe ngươi được chưa, giúp bản vương thay quần áo." "Dạ!" Lúc này Vân Nhạc coi như rất cao hứng, lưu loát đứng lên cởi áo choàng của Lê Tử Ngôn, hầu hạ Lê Tử Ngôn lên giường rồi mới tắt đèn, canh giữ ở một bên. Trải qua nửa tháng bôn ba, đêm nay cuối cùng cũng có thể ngủ ngon, chỉ là trong giấc mơ của Lê Tử Ngôn lại không được yên ổn, trong đầu giống như bị dán một lớp thủy tinh mờ, cái gì cũng không nhìn rõ, cuối cùng chỉ dừng lại ở một đôi mắt thâm trầm. Một giấc này Lê Tử Ngôn không ngủ được bao lâu, vừa rạng sáng đã tỉnh, ngồi ở trên giường suy nghĩ. "Đối tượng lần này là ai?" [Đại tướng quân Định Viễn, Sở Hằng.] Lê Tử Ngôn gật đầu, trong lòng lại không có bao nhiêu kinh ngạc, cậu cũng không biết cảm giác này từ đâu mà đến, chỉ là hôm qua vừa liếc nhìn ánh mắt của Sở Hằng đã cho cậu có cảm giác vô cùng quen thuộc và chắc chắn sẽ là người này. Chỉ là lần này, có một vấn đề cần Lê Tử Ngôn phải giải quyết, Sở Hằng là đại tướng quân của Định Viễn, là một chức vị quan trọng, cậu phải làm sao mới có thể tiếp cận đây...Có điều không để cậu suy nghĩ quá lâu, bởi vì vừa đến giữa trưa, Vương phủ liền có một người đến khiến cậu bất ngờ. "Vương gia, đại tướng quân Định Viễn muốn gặp." "Đại tướng quân Định Viễn?" Lê Tử Ngôn đang uống trà, nghe vậy động tác liền dừng lại, trong ánh mắt mang theo chút hoang mang: "Mau mời vào." "Dạ." Vân Nhạc ra khỏi đại sảnh, không bao lâu đã trở về, sau lưng là một nam tử cao lớn, tầm mắt Lê Tử Ngôn không tự chủ được nhìn về phía nam nhân mặc trường bào màu đen, thắt lưng săn chắc, ánh mắt đối diện với hắn. "Thần Sở Hằng, tham kiến Vương gia."
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265
Chương sau