Hạ tổng trong hai ngày này rất thoải mái, trừ bỏ mùi vị ở bệnh viện có chút khó chịu.
Nhưng Thẩm Lập lại có chút đau đầu.
Hạ Vanh cũng không bệnh nặng gì, nên xuất viện, sau khi xuất viện theo lý thuyết cần phải tiến hành thẩm vấn, nhưng Thẩm Lập không muốn, hắn đau lòng.
Hạ Vanh tự nhiên cũng nghĩ đến, nhưng cậu không hề áp lực.
Tô Trí hai ngày này cũng ở cơ quan vội vàng giúp tiểu hài tử tìm chứng cứ, tới ngày xuất viện vẫn bớt chút thời gian đến hỗ trợ.
"Học sinh Hạ Vanh, thân thể có tốt không?" Hạ Vanh rốt cuộc vẫn là người thuộc diện bị tình nghi, Tô Trí cũng không thể biểu hiện quá mức thân thiết.
Hạ Vanh gật gật đầu, "Khá hơn nhiều rồi, cảm ơn chị."
Thẩm Lập:...... Dựa vào cái gì Tô Trí là chị, còn hắn lại là chú?
Tô Trí duỗi tay xoa xoa đầu nhỏ của cậu, "Vậy là tốt rồi, nhưng cậu còn phải trở về cục cảnh sát một chuyến."
Đôi mắt Hạ Vanh lập tức lộ vẻ ảm đạm, dọc đường đi đều cúi đầu không nói.
Bởi vì bên cạnh còn có cảnh sát khác, Thẩm Lập cùng Tô Trí cũng không có biểu hiện quá mức, chỉ có thể để Hạ Vanh lẻ loi một mình.
Tới nơi, Hạ Vanh liền bị đưa tới phòng thẩm vấn, phụ trách thẩm tra chính là Thẩm Lập cùng với Trịnh Hiểu Thành.
Cơ bản tin tức đã xác minh xong, thẩm vấn liền vào luôn vấn đề chính.
"Ngày Hứa Hữu chết, cậu ở đâu?"
"Ở nhà."
"Có nhân chứng hay không?"
Hạ Vanh nghĩ nghĩ, nói: "Có camera theo dõi."
Trịnh Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-chi-cac-nguoi-ha-tat-tim-duong-chet/428356/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.