Lục Ngạn Chu suy nghĩ rất nhiều, trong lúc suy nghĩ vẫn luôn không buông Tạ Thành Trạch, còn Tạ Thành Trạch thế mà cũng không buông anh.
Chỉ cần anh cúi đầu là có thể nhìn thấy Tạ Thành Trạch đang dựa vào lòng mình không nhúc nhích.
Từ nhỏ Tạ Thành Trạch phải sống trong môi trường vô trùng, hằng năm không thấy ánh mặt trời, thức ăn đều là cơm dinh dưỡng do bác sĩ kê cho... Làn da của cậu phi thường tái nhợt, lại không hề tỳ vết, nhìn bề ngoài nhỏ hơn vài tuổi so với thực tế.
Cho dù bảo rằng cậu chỉ có 17-18 tuổi, nói không chừng người khác cũng sẽ tin.
Người sống trong lồng kính thủy tinh, gần như không tiếp xúc với người ngoài như Tạ Thành Trạch, tuổi tâm lý chỉ sợ cũng rất nhỏ.
Trước đó Lục Ngạn Chu còn có chút không phân biệt được người trước mặt và người bạn tốt lạnh lùng trong trí nhớ kia của anh, nhưng hiện giờ anh đã hoàn toàn tách biệt được hai người họ.
Đây là mảnh vỡ linh hồn của Tạ Thành Trạch, có thể coi cậu ta thành... Con của Tạ Thành Trạch?
Lục Ngạn Chu từ ái xoa đầu Tạ Thành Trạch, có chút đau lòng.
Nguyên chủ chơi chung với Tạ Thành Trạch, từ đầu tới cuối chỉ có vì tiền, khi còn nhỏ còn đỡ, sau khi trưởng thành chưa từng tới gần bức tường, mỗi lần tới đều chỉ đứng từ xa, nói vài câu với Tạ Thành Trạch.
Cái hắn gọi là báo cáo công tác với Tạ Thành Trạch đều là lừa gạt cậu ta, chẳng nói với Tạ Thành Trạch chút đồ thật việc thật nào.
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cam-tay/1015388/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.