Edit: Khoáng.
-
Thẩm Vận bước lên trước, xách cổ áo Trâu Tỉnh đang núp sau Nhạc Văn Xu nãy giờ ném sang chỗ khác, như vô tình tùy ý đứng cạnh cô, lãnh đạm nói: "Nếu thật là hồn phách gã đàn ông kia không đầy đủ, tàn hồn dư lại hẳn phải còn ở trong căn biệt thự này, chỉ cần tìm ra tự nhiên sẽ biết được chân tướng."
Hắn chỉ Nhạc Văn Xu, bảo: "Chúng ta phân công nhau ra hành động, tôi đi với Nhạc Văn Xu, ba người các cậu đi với nhau."
Nhạc Văn Xu hơi kinh ngạc nhìn hắn.
Thẩm Vận không dao động, có điều bàn tay giấu trong áo lặng lẽ nắm chặt.
Nghe thấy "chia ra hành động", Lâm Bắc Từ linh quang chợt lóe, như là đã biết gì đó.
"Không cần phiền toái như vậy. Các cậu cứ ở lại đây đi, tôi đại khái biết tàn hồn còn sót nằm đâu rồi." Lâm Bắc Từ duỗi người, "Tự tôi đi là được."
Thẩm Vận oán hận trừng mắt, liếc cậu một cái: "Cậu biết thật?"
Lâm Bắc Từ gật đầu: "Ừ, khi tôi vừa vào nơi này, trong lúc vô ý đi nhầm phải phòng của gã quỷ không đầu, chỗ đó toàn là đầu, không chừng đầu của gã ta cũng ở trong đó."
Trâu Tỉnh sợ hãi hỏi: "Anh đang nói là cái đầu quỷ đó không phải đầu của gã hả?"
"Ừ, chỉ là đồ trang trí thôi, giống như kẹp tóc của mấy cô gái ấy, à đúng, bình thường cậu ra cửa đi chơi có phải là hay mang mũ mão gì đó hay không nè?"
Trâu Tỉnh + Nhạc Văn Xu: "..."
Trâu Tỉnh không bao giờ muốn chụp mũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cam-hoa-phan-dien-kia/972632/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.