Editor: Moonie
Beta: Xanh
Tô Cẩn Hồng đã đưa Cố Ngôn Hi về phòng, nhưng anh vẫn đứng ở cửa phòng không nhúc nhích, dường như muốn nhìn cô đi ngủ mới yên tâm.
Cố Ngôn Hi dở khóc dở cười nhìn anh, “Sao em lại giống như cảnh sát nhìn chằm chằm tội phạm vậy, bây giờ chị sẽ đi ngủ, em đi nhanh đi.” Cô ngồi ở trên giường, vành tai xinh xắn hơi ửng đỏ trong bóng đêm, cô xấu hổ trừng mắt nhìn Tô Cẩn Hồng, sao tên nhóc này còn chưa đi ra?
Tô Cẩn Hồng thừ người ra một giây, anh hơi mất tự nhiên dời tầm mắt, sờ mũi, nhận ra rẳng mình ở đây nhìn chằm chằm cô ngủ đúng là không ổn. Anh không yên tâm mà dặn dò mãi: “Chị ngủ yên đấy, đừng có mà lén bỏ đi. Chị đã đồng ý với em sáng mai mới đi rồi.”
Cố Ngôn Hi không kiên nhẫn vẫy tay, nhỏ giọng nói thầm: “Một anh con trai sao lại lải nhải như bà thím vậy.”
Tô Cẩn Hồng đang chuẩn bị đóng cửa, đột nhiên thần giao cách cảm quay lại: “Chị nói gì cơ?”
Cố Ngôn Hi lập tức sửa lại: “Không có gì, ngủ ngon.”
Mặt Tô Cẩn Hồng không kiềm được giãn ra, nhẹ nhàng đáp lại: “Chị ngủ ngon.”
Sau khi anh đóng cửa lại cũng không rời đi ngay mà đứng ở cửa trông Cố Ngôn Hi một lát, xác định là trong phòng không có động tĩnh gì mới dựa vào tường thở phào nhẹ nhõm.
Thật lòng mà nói, anh rất sợ sẽ không thuyết phục được Cố Ngôn Hi, nếu cô mà khăng khăng muốn đi ngay lập tức, có lẽ cuối cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cam-hoa-nu-phu-ac-doc/1806588/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.