Tại trường quay Tình Trường, trong phòng trang điểm bóng dáng người con trai gục lên bàn đang thiếp dần đi, dường như cậu đang mơ ác mộng bởi sắc mặt của cậu khá là tệ. Cậu trăng trọc một hồi rồi tỉnh dậy miệng còn lẩm bẩm ba chữ “ Tôi hận anh”. Mồ hồi trên cơ thể cậu nhẽ nhại làm ướt hết cổ áo. Chị trang điểm bước vào thấy sắc mặt cậu tái nhợt nên lại hỏi.
- Thiên Duy, em sao vậy?
Thiên Duy hoàn hồn, tươi cười trở lại:
- Em không sao
Cậu đợi chị trang điểm đi rồi liền dựa lưng vào ghế thở phì phò. Lúc nãy cậu đang mơ thấy cảnh cậu chuốc rượu độc cho Tư Nam. Đúng vậy, cậu cũng là người chết đi sống lại và trở lại quá khứ năm năm trước. Thiên Duy thất thần nhìn bản thân trong gương, ánh mắt cậu nghiêm nghị hơn, cậu vươn tay chạm vào mắt mình trong gương, lẩm bẩm:
- Lần này sẽ khác.
Bên ngoài có tiếng vọng vào:
- Dương Thiên Duy, ra ngoài sắp quay rồi.
- Vâng. Cậu nhìn sang rồi hô to.
Dương Thiên Duy vừa bước ra, cậu đột nhiên sững người. Trước mặt cậu là khuôn mặt vô cùng quen thuộc, khuôn mặt cậu từng yêu thương nhưng bây giờ đọng lại là sự căm ghét tột cùng. Cậu lườm nhẹ rồi bỏ vào trong thay y phục. Cậu đã hạ quyết tâm là sẽ không có quan hệ gì với người đó, an ổn thực hiện giấc mơ của mình.
Nhưng đời không như là mơ khi cậu muốn tránh xa anh ta thì anh ta lại tiếp cận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cai-menh-em-van-ben-anh-chu/2659830/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.