Thiên Duy ra ngoài mua ít vật dụng cho anh. Cậu sực cậu quên đem khăn tắm cho anh. Sau đó, mua thêm ít nước uống cho cả hai. Thiên Duy bước ra ngoài cửa hàng, không gian lúc chiều tối mờ mịch thu hút cậu. Hay có thể là do khung quanh bệnh viện đẹp vô cùng. Bầu trời xám tối lấp lánh những ánh sao và hôm nay cũng là ngày trăng tròn, ánh trăng tròn vành vạnh làm cho khung cảnh thêm lung linh hơn nữa. Thiên Duy thầm cười cậu bước về bệnh viện, bước đến phòng Tư Nam.
Thiên Duy nhìn thấy Thanh Hùng đang lấp ló ngoài cửa. Cậu đứng sững lại, cảnh giác với người trước mặt, cậu nheo mắt nhìn kỹ lại cậu tròn xoe mắt, Thiên Duy trầm tư:
- {Sau mình lại có cảm giác gặp anh ta ở đâu rồi? Ở đâu nhỉ?}
Thiên Duy nghĩ mãi vẫn không có đáp án. Cậu xua đi suy nghĩ của mình bước lại gần anh ta. Thiên Duy cất tiếng hỏi lớn:
- Anh là ai?
Thanh Hùng bị giọng nói cậu làm giật mình theo phản xạ cậu bóp lấy cổ của Thiên Duy quật cậu xuống.
Thiên Duy bất ngờ bị kéo ngã, lưng bị đập vào tường đau điến. Cậu nhăn mặt nước mắt cứ thế mà trào ra, mắt mở to hơn, nỗi sợ chiếm lấy cậu, bất giác cậu run lên.
Thanh Hùng lúc này mới nhìn kỹ cậu. Anh phát hiện ra người này là người lúc nãy ở trong phòng. Anh nới lỏng bàn tay rời khỏi người cậu. Anh cảm thấy ái náy định xin lỗi nhưng tiếng nói chưa kịp thoát ra thì đã nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cai-menh-em-van-ben-anh-chu/2659807/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.