Thiên Duy đi thẳng đến văn phòng Tổng giám đốc. Cậu mở cửa bước vào và hét lên.
- A Nam, em đem bữa trưa cho anh đây?
Cả ba người bên trong điều bị tiếng gọi của cậu làm cho giật mình, quay lại nhìn cậu với những biểu cảm khác nhau. Thế Thịnh và Thế Thành điều có ý cười, trên môi đã nhếch khá cao nhưng vẫn muốn níu giữ lại để không cười thành tiếng. Tư Nam thì có phần e dè như đang sợ cậu nghe được chuyện gì đó.
Tư Nam hỏi:
- Duy Duy, em đến rồi hả? Nãy h em có nghe gì không?
Thiên Duy không hiểu anh ấy đang nói gì, suy tư một lúc ánh mắt cậu có nét tinh nghịch, Cậu bước lại sofa, ngồi xuống và đưa mặt sát với Tư Nam. Cậu hỏi:
- Bộ anh làm gì không muốn cho em biết hả?
Bị cậu ghé sát nên Tư Nam có phần đỏ mặt, mắt của anh vẫn dán vào đôi mắt của Thiên Duy, Tư Nam nói trong vô thức:
- Anh đâu có…
Thế Thịnh và Thế Thành ở đây lượm mắt, bụng đầy cục tức, cả hai như có một luồng suy nghĩ giống nhau:
- [ Bọn này là không khí à?]
Thế Thịnh lên tiếng:
- E hem, Tư Nam chúng ta bàn đến đây thôi ngày mai tôi đến bàn tiếp.
Tư Nam lúc này mới ngẩn đầu lên, mặt đỏ bừng đẩy Thiên Duy ra, sau đó anh làm bộ ho vài tiếng như lấy lại bình tĩnh:
- Khụ Khụ, được rồi, cũng đến giờ ăn hai người cũng nên ăn trưa đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cai-menh-em-van-ben-anh-chu/2659371/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.