Tư Nam lái xe về nhà. Thời gian thì chắc tầm 16h50. Anh lái xe vào gara rồi nhanh nhảo chạy vào trong nhà. Mùi thơm thoang thoảng hướng thẳng đến mũi của anh. Anh hít hà vài cái, miệng mỉm cười toe toét, thầm nghĩ. “ Có vợ ở nhà thật tốt”.
“ Duy Duy, anh về rồi đây”. Tư Nam hớn hở bước vào nhà.
Tiếng của Thiên Duy nói vọng từ bếp, vọng ra. “Anh về sớm vậy? Mau đi tắm đi, đồ ăn cũng sắp xong rồi”.
“Ừ”. Tư Nam trả lời một cách ngọt ngào.
Tư Nam tháo cà vạt ra, khi tiến đến ghế sofa anh thấy tập kịch bản của Thiên Duy kín mít chữ, còn có nhiều ghi chú. Anh cười thầm. Sau đó, bước vào nhà tắm.
Tư Nam tắm xong thì thức ăn cũng đã được dọn lên bàn. Thiên Duy mặt chiếc áo sơ mi với quần đùi cực ngắn, để lộ ra đôi chân trắng nỏn nà. Tư Nam vô thức nhìn không chớp mắt.
“ Wow”.
Hình như bị Thiên Duy nghe thấy rồi, cậu lườm anh, cao giọng nói. “ Đứng đó làm gì, ăn cơm”.
“ Vâng”. Tư Nam đáp lại.
Món ăn mà Thiên Duy làm vẫn ngon như ngày nào, nhiều khi còn ngon hơn lúc trước nữa chứ. Tư Nam ăn mãi không biết chán, lần nào ngồi vào bàn ăn cũng như biến thành hổ đói, ăn một cách ngấu nghiến. Thiên Duy nhìn hoài cũng quen luôn.
“ úng ồi, ôm ay anh ết iệc ớm, át ữa anh iúp em uyện ịch ản”. (Đúng rồi, hôm nay anh hết việc sớm, lát nữa anh giúp em luyện kịch bản).
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cai-menh-em-van-ben-anh-chu/2659357/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.