Tầm khoảng 12h trưa, Tư Nam và Thiên Duy trở về công ty do mấy cảnh quay tiếp theo cậu không có vai diễn. Ngày mai thì có vài phân cảnh nhỏ.
Tư Nam lái xe với tâm trang hằn hộc. Thiên Duy thì cứ xoa xoa tay của mình, cậu nhìn sang Tư Nam, thầm cười.
“ Đủ rồi đấy, em chưa giận mà anh vẫn còn giận đến bây giờ sao? Thù dai quá đấy”.
Tư Nam liếc sang, nhìn hai cổ tay còn đỏ của cậu. “ Em còn đau à, biết vậy lúc nãy đấm tên đó vài đấm rồi”.
Thiên Duy bất lực. “ Sau đó báo sẽ đăng tin “ Tổng giám đốc đánh nhân viên của mình nhưng không biết lý do là gì”.
“ Anh mặc kệ, tên đó dám nắm làm em đau như vậy còn tỏ thái độ đó thì làm sao anh cho qua được, hắn là ai mà dám xem thường em chứ”.
“ Được rồi, dù sao cũng chỉ mới quay ngày đầu thôi, em không muốn chưa gì đã có mâu thuẫn với diễn viên chính đâu”.
Tư Nam không nói gì. Vẻ mặt anh rất lạ như đang suy tư chuyện gì đó. Sau rồi, anh chạy một mạch về đến công ty. Vừa bước tới văn phòng, một cảnh tượng không đúng đập vào mắt hai người. Thanh Huy đang cầm bình trà đợi trước cửa văn phòng, nghe tiếng mở cửa liền cuối người, cậu nói. “ Sếp, chào mừng anh trở về”.
Khi cậu ngước mặt lên trở lại thì người trước mặt là Thiên Duy. Cả ba đứng im lặng nhìn nhau một lúc. Tư Nam đặt tay lên trắng, cảm giác đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-cai-menh-em-van-ben-anh-chu/2659353/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.