Nằm một giấc đã là tối mịt. Vũ Tình mở mắt, theo thói quen nàng mơ hồ nhìn xung quanh. Phát hiện bên cạnh không có người, trái tim nàng chùn xuống. Sự hụt hẫng bỗng xẹt qua rồi biến mất.
Vũ Tình nhắm mắt, nàng hiện tại rất mệt. Cả cơ thể như phản đối chủ nhân của mình, đến cả ngón tay cũng lười động.
" Nương nương, người ăn chút gì đi ạ?"
Tiếng A Bích vang vọng ngoài cửa, Vũ Tình xua tay. Nàng cất lời.
" Ta không ăn đâu, rất mệt..".
" Nhưng..."
" Không nhưng nhị gì hết"
Vũ Tình cố chấp, nàng nhắm mắt. Hiện tại nàng rất khó chịu, nhất là phần eo. Chẳng biết lúc nàng ngất xỉu nam nhân đã đã dày vò nàng đến mức nào nữa.
Vũ Tình khẽ thở dài, chỗ nàng và Dạ Quân hoan ái sạch sẽ như thế chắc chắn là ai đó dọn rồi. Dọn xong thì bỏ mặc nàng, thật vô tâm..
Nhưng mà, từ khi nào nàng lại suy nghĩ nhiều như thế? Chẳng phải nàng cũng chỉ là một hoàng hậu bù nhìn, một người để thỏa mãn dục vọng không hơn không kém sao?
Mà cũng chẳng thèm quan tâm nữa, nàng hiện tại lưu tâm đến vẫn đề này làm cái quái gì? Nàng cũng chẳng cần nắm được tâm đế vương, chỉ cần sống một cuộc sống yên ổn, chết già là được. Hà cớ gì phải quan tâm đến những điều nhỏ nhẹm kia làm gì kia chư?
Nực cười khổ, nụ cười như chế nhạo chính mình.
- -
" Tham kiến..."
" Hoàng hậu nàng ấy dậy chưa? Đã ăn uống gì chưa?"
A Bích đang lên tiếng thì bị Dạ Quân cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bao-quan-hung-han-sung-ai-ta/963126/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.