Trước khi đến đây, bé đã hỏi hệ thống rất nhiều lần xem ba thích kiểu bé con như thế nào.
Bé chắc canh mình là kiểu bé con mà ba thích, nhưng… nhưng tại sao ba lại chê bé chứ?
Thấy đôi mắt long lanh kia sắp ngập nước đến nơi, Đường Du đành phải giải thích: "Bây giờ thì không cấn, nhưng không ăn cơm sẽ gầy, lúc đó sẽ cấn."
Hi Hi chớp chớp mắt, dường như đã hiểu được ý của ba: "Ba thích nhóc con, ăn thiệt nhiều cơm cơm phải không?"
Đường Du: "Ừm."
Mắt Hi Hi sáng rỡ, giọng non nớt kéo dài: "Nhóc con, ăn siêu—nhiều luôn nha!!"
Nhóc con còn nhỏ, lại có thói quen kéo dài những từ miêu tả, nghe mềm mại đến mức ai nghe cũng sẽ cảm thấy lòng mình dịu lại.
Đường Du hơi liếc qua, nhưng không nói gì.
Nhóc con thì vui lắm!
Vì muốn ba thích mình, Hi Hi đã cố kìm nén sự thèm ăn của mình. Nhưng thật ra, nhóc con rất thích ăn, nếu không thì đã không tự nuôi mình thành một bé mũm mĩm rồi.
Bây giờ biết là không cần ăn ít đi nữa, Hi Hi vui đến mức muốn nhảy cẫng lên!
Nhưng nếu nhảy thì ba sẽ không bế nữa, thế nên nhóc con chỉ kiềm chế mà dụi dụi vào cổ ba, rồi "chụt" một cái thật to.
Tim Đường Du thắt lại.
Gò má bị hôn còn vương lại chút ẩm ướt, một cảm giác kỳ lạ lướt qua người cậu.
Đường Du không muốn nghĩ về nó nữa, chỉ lặng lẽ cúi đầu tiếp tục bế "quả cân nhỏ" đi đến siêu thị gần đó.
Gọi là siêu thị, thực ra chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bao-boi-nho-cua-ba-ba-phan-dien/4902448/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.