【 ha ha ha ha ha, Chủ Thần đại nhân dăm dễ sợ luôn á!】
Du Đường trầm mặc vài giây thì giơ ngón tay lên ngoắc Lục Thanh Uyên, nhẹ giọng cười: "Lại đây."
【!!! 】 hệ thống khiếp sợ: 【 ký chủ ngài định làm theo lời hắn thật sao?!】
Du Đường không trả lời nó mà chỉ chờ Lục Thanh Uyên thò đầu qua. Sau đó y nắm lấy gáy đối phương rồi nhấn nụ hôn lên.
Lục Thanh Uyên đưa ra cái yêu cầu kia chẳng qua là quen thói miệng tiện, cũng không nghĩ tới việc Du Đường thật sự sẽ nghe lời hắn.
Cho nên hành động chủ động lần này dọa cho hắn choáng váng.
Nhưng mà thịt đến bên mồm còn không ăn thì là thằng ngốc.
Lục Thanh Uyên đảo khách thành chủ, đè Du Đường dựa lên ván cửa.
Bên ngoài cánh cửa là thiên đường, bên trong là địa ngục.
Thân là thiên sứ lại vì mình mà mãi mãi lưu tại địa ngục.
Chỉ riêng chuyện này cũng đủ để chiếu sáng hết thảy, là chuyện Lục Thanh Uyên có nằm mơ cũng không dám tưởng tượng.
Nhưng đây lại là sự thật.
Không biết đã qua bao lâu, đến khi hai mắt Lục Thanh Uyên chuyển sang màu đỏ, đôi cánh đen sau lưng không nhịn được bung ra, Du Đường mới ấn trán tiểu ác ma để đẩy người ra.
Sau đó chỉ vào đôi môi đã sưng đỏ của Lục Thanh Uyên rồi nở nụ cười lưu manh: "Sưng lên rồi này."
Mặt mày thiên sứ giờ đây đã nhuốm màu tình dục nhàn nhạt, y ấn ngón tay lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543806/chuong-198.html