🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Thanh Uyên ngủ rồi.



Đây là việc cả hai người đều không ngờ đến.



Bởi vì thiên sứ và ác ma thực ra không cần thiết phải ngủ.



Bọn họ thậm chỉ có thể mấy năm liên tục không ngủ cũng chẳng cảm thấy mệt mỏi gì.



Nhưng mà Lục Thanh Uyên sau khi nhận được lời hồi đáp khẳng định thì nhắm nghiền mắt lại, không bao lâu sau đã ngủ quên mất.



*



Lục Thanh Uyên mơ một giấc mơ.



Mơ về cái thời hắn vẫn còn là con người.



Hắn sinh ra trong một thời đại loạn lạc, mẹ hắn bị cưỡng hiếp rồi mang thai hắn.



Nhưng bà không vứt bỏ hắn, mà vẫn nuôi hắn lớn, hai mẹ con sống nương tựa vào nhau mười mấy năm.



Sau đó bà bệnh rồi mất, để lại mình hắn.



Hắn học rất giỏi, nhưng hắn không có tiền học đại học, cho nên hắn chọn đi học trường nghề, thời đó trường dạy nghề được miễn học phí, còn được cấp thêm cả học bổng nếu học tốt.



Hắn nghĩ rằng hắn phải học lấy một cái nghề, về sau ra đời cũng có vốn liếng để bươn chải trong xã hội.



Trường học yêu cầu học viên phải ở lại, mười hai người cùng chen chúc trong một phòng ngủ, đều là nam sinh tuổi trẻ mạnh khỏe.



Chỉ mình Lục Thanh Uyên là lạc loài với họ, trường kỳ đói ăn khiến hắn gầy yếu, làn da lại trắng như sứ, khuôn mặt đẹp hơn cả con gái.



Những thứ ấy hợp lại hóa thành tai họa của hắn.



Bạn cùng phòng hở ra là sẽ động chạm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543781/chuong-173.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện [Xuyên Nhanh] Bạch Nguyệt Quang Của Vai Ác Lại Chết Rồi
Chương 173: vì vai ác chết lần thứ năm ( 20 )
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.