"......"
Không nhắc đến thì thôi, cứ nhắc đến chuyện này là Du Đường lại thấy đau đầu.
Ngày trước Tiêu Lẫm thổ lộ quá bất ngờ, phá vỡ thế cân bằng y luôn muốn duy trì giữa hai người.
Tính toàn kỹ càng ra thì chỉ còn hơn một năm nữa, y phải rời khỏi thế giới này.
Hơn nữa cái chết của y do hệ thống thông báo trước cũng quá sức tàn nhẫn.
Y cảm thấy vẫn là không nên cho Tiêu Lẫm hy vọng ngay từ lúc đầu.
"Không được." Sau khi nghĩ thông suốt, Du Đường quỳ một gối xuống đất, hành lễ với Tiêu Lẫm, cự tuyệt một cách trịnh trọng:" Điện hạ, người là quân, ta là thần."
"Thần cho rằng, quan hệ tốt nhất giữa người và ta chính là quan hệ quân thần, trên bảo dưới nghe, việc công xử theo phép công, chớ nên nhắc lại chuyện lương nhân nữa."
"Bởi vì thân chỉ là một thảo dân bình thường, không kham nổi sự yêu thích của điện hạ, cũng không nhận nổi tình cảm của người, mong rằng điện hạ có thể tha thứ cho sự vô lễ của thần!"
Du Đường nói những lời này rất kiên quyết. Bởi vì y nghĩ rằng, chỉ có chưa từng chiếm được, chưa từng chìm vào tình cảm yêu thương lứa đôi, thì sau khi y rời đi, Tiêu Lẫm mới có thể mau chóng lãng quên đoạn hồi ức này, buông tha cho tình cảm của hắn.
Đây là câu trả lời tốt nhất y có thể nghĩ ra.
Căn phòng đột nhiên im ắng.
Sau khi Du Đường nói ra lời cự tuyệt, thì áp lực trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543734/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.