Năm phút sau, Du Đường mới dỗ được Trình Lạc bình tĩnh lại. Hắn đi tắm rửa qua, thay đổi quần áo sạch sẽ, mang Du Đường, Ngôn Ngôn, Tiểu Vũ và tất cả những đứa trẻ ở trong căn cứ theo cùng.
Bọn nhỏ đi vây quanh Du Đường và Trình Lạc, trong mắt ngập tràn kích động và hưng phấn.
Du Đường nhìn Trình Lạc bế đứa bé nhỏ nhất trên tay, nhét kẹo vào tay nó, nở nụ cười sạch sẽ thanh triệt. Khiến cho lòng của y cũng trở nên mềm mại.
"Chú ơi......" Một cô bé túm lấy góc áo Du Đường, nhỏ giọng hỏi:" Lỗ tai chú sao lại chảy máu thế?"
Du Đường kinh ngạc hoảng hốt, vội vàng dùng khăn tay che lại, ngồi xổm xuống, nói với cô bé:" Chú không sao đâu, cháu ngàn vạn lần không được nói cho anh Trình Lạc biết nhé~~"
"Vâng, vâng, được ạ." Nhưng cô bé kia vẫn có chút lo lắng, nên nói thêm một câu:" Chú ơi, chú nhất định phải giữ gìn sức khỏe nha."
Du Đường xoa đầu cô bé, không nói gì.
*
Lý Trạch Giai tới sớm hơn thời gian dự định một chút.
Du Đường nhìn Trình Lạc tận tay giao bằng chứng cho ông, sau đó lại quan sát Lý Trạch Giai, thấy ông không hề biểu lộ sự đối địch với Trình Lạc, y mới nhẹ nhàng thở ra.
Tâm tình vừa được thả lỏng, Du Đường đã cảm thấy choáng váng đầu óc. Y đỡ lấy cây cột ở hành lang mới có thể đứng vững, giả vờ như mình không có việc gì, nói với Trình Lạc:
"Lạc Lạc, em mang mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543715/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.