Du Đường xách theo túi lớn, túi nhỏ, mở cánh cửa kim loại cuối cùng, sau khi cửa vừa mở ra. Y đã nhìn thấy một người ngồi đối diện với cửa. Xích trên chân của Trình Lạc có thể kéo dài nhất là đến trước cửa, hắn vẫn duy trì trạng thái xếp bằng, hai tay đặt ở trên chân, dùng tư thế chờ mong nhìn chằm chằm cánh cửa.
Dây xích bị kéo rất căng, cơ hồ biến thành một đường thẳng tắp, hắn lại không quan tâm đến việc bị siết đau cổ chân, cố gắng tiến thật sát cánh cửa, khi cửa mở ra thì nhìn thấy Du Đường. Đôi mắt đào hoa xinh đẹp trong nháy mắt sáng lấp lánh như sao.
" Anh thật sự quay lại?!"
Giọng của hắn tràn đầy sự hoài nghi khó tin, cơ hồ ngay lập tức đứng lên, nhảy vồ vào ôm Du Đường. Y bị cú ôm thật mạnh này tông vào người, dưới chân không đứng vững loạng choạng, túi lớn túi nhỏ đều rớt hết xuống đất.
Du Đường không kịp phản ứng, chỉ có thể bất đắc dĩ ôm chặt lấy Trình Lạc, theo thói quen xoa nhẹ mái tóc dài đã ba năm chưa cắt của hắn:" Anh đã hứa anh sẽ quay lại, thì nhất định sẽ không nuốt lời, không phải chúng ta đã ngoéo tay thề rồi sao?"
Y cười :" Anh không muốn bị em mắng là con chó con đâu."
" Hừ, anh cũng thức thời đấy!" Giọng nói của Trình Lạc truyền ra từ hõm cổ Du Đường, khiến y có hơi ngứa ngáy. Y đẩy thanh niên ra :" Anh có mang giấy bút vẽ tranh tới cho em này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543686/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.