Lúc đẩy cửa bước vào phòng, Du Đường lại càng kinh ngạc hơn.
Bởi vì bày trí bên trong căn phòng không phải là một căn phòng ngủ bình thường.
Rèm cửa nặng nề đóng chặt, xung quanh tối tăm, giống phòng giam hơn là phòng ngủ.
Trên vách tường còn treo roi, móc, ván kẹp, gậy sắt, ở giữa phòng là một chiếc giường đơn, bên cạnh là một cái lồng sắt có thể nhét vừa một người lớn, phía dưới chiếc lồng có trải một tấm chăn mỏng, bên cạnh còn đặt một cái bồn cầu.
Thẩm Dục đến trước mặt Du Đường mở cửa lồng sắt, sau đó quỳ xuống bò từ từ vào lồng, khóa lại từ bên trong, sau đó lén lút lấy ra dưới chăn một dây thép mỏng, thọc vào lỗ khóa, mân mê vài lần thì khóa bị bật ra.
Hắn dùng đôi mắt lấy lòng hỏi Du Đường:" Anh thấy em có giỏi không!"
Mà khi hắn nhìn thấy mặt Du Đường thì lại hoảng hốt.
" Anh ơi, sao anh lại khóc vậy ạ?"
Du Đường vội lấy tay sờ mặt mới phát hiện mình đã rơi nước mắt. Dằn xuống cảm xúc hỗn loạn trong lòng, y lau mặt , ngồi xổm xuống trước lồng sắt:" Anh không có khóc, em nhìn nhầm rồi."
" Anh chỉ là ngạc nhiên quá thôi, em còn nhỏ mà, mà đã như vậy. Mai mốt lớn chắc chắn sẽ càng lợi hại hơn!"
" Nhưng mà, người lợi hại sẽ không quỳ xuống bò vào lồng sắt."
Y nói : " Người lợi hại sẽ đứng lên, đường đường chính chính đứng lên."
Nói xong , y mở cửa lồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-nguyet-quang-cua-vai-ac-lai-chet-roi/3543651/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.