Nàng nhịn đau giao ngân phiếu hai mươi nghìn cho tú bà. Tú bà nở nụ cười vô cùng xán lạn, làm cho Kim Đản Đản muốn đạp cho một cái.
Nàng chịu đựng nỗi đau da thịt, tiếp tục móc móc trong ngực, chết đi sống lại vẫn không tìm được một tờ ngân phiếu nhỏ, ví dụ như tờ mười lượng!
Nàng nghiêng mặt nhìn về phía công công Tiểu Mộc Tử bên cạnh: “Trên người ngươi có một lượng bạc không?”
Tiểu Mộc Tử móc móc trong tay áo, lấy từ trong đó ra mười lượng bạc, nghi ngờ trả lời: “Bẩm Nhị Vương gia, nô gia chỉ có mười lượng bạc là nhỏ nhất!”
Kim Đản Đản vươn tay nhận lấy, đưa cho tú bà kia.
Tú bà tưởng đây là tiền thưởng, cõi lòng tràn đầy vui vẻ nhận lấy: “Tạ ơn Nhị Vương gia ban thưởng, sau này nếu như có cô nương nào tốt ta nhất định sẽ báo cho ngài!”
Kim Đản Đản dùng ánh mắt sắc bén nhìn mụ ta, doạ cho cơ thể mập mạp của tú bà run rẩy, lập tức sửa lời: “Không không không, ma ma ta sẽ đưa cô nương đến ngay cho ngài, để ngài chọn trước!”
Kim Đản Đản bị mấy lời ngu ngốc của mụ chọc cười, nhiệt độ xung quanh nhanh chóng hạ xuống. Cả đám người đều thấy kinh hồn bạt vía không dám nói lời nào, ngay cả thở mạng cũng không dám.
Kim Đản Đản đứng dậy, đánh giá Mạch mỹ nhân đứng bên cạnh một lượt.
Nàng lấy cây quạt trong tay nâng cằm nàng ấy lên, bình tĩnh thong thả nói: “Bản vương thêm mười lượng nữa, là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3343409/chuong-400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.