Nhưng mà Ngộ Không cũng chỉ hơi tò mò một chút, trong lòng không hề có suy nghĩ khác.
Kim Đản Đản đành phải ra đòn sát thủ.
Để Sa Tăng và Bát Giới ở lại khách điếm, mà nàng mang theo Ngộ Không cải trang đến một thanh lâu nổi danh trong thành.
Các cô nương bên trong dáng dấp đều rất xinh đẹp, giọng nói thì càng câu hồn: “Ôi ~ vị gia này, mời vào bên trong!”
Kim Đản Đản vuốt hai cái ria mép, cùng Ngộ Không một trước một sau đi vào.
Nàng đập ngân phiếu ( cướp đoạt từ chỗ yêu tinh ) lên trên bàn: “Cho gia một phòng loại thường!”
Trong lòng tú bà khinh thường, lại là một tên nghèo kiết xác, nhưng trên mặt vẫn tươi cười nghênh đón: “Hai vị đại gia, nếu không thiếp gọi mấy cô nương cho hai ngài nhé?”
Kim Đản Đản phất tay: “Không cần, chúng ta còn có chuyện cần bàn bạc!”
Tú bà thức thời lui xuống, nhưng ánh mắt bà ta hồ nghi đánh giá hai người. Không phải hai vị này có ham mê kỳ lạ gì chứ nhỉ?
Kim Đản Đản và Ngộ Không đi vào phòng, rượu và thức ăn được đưa lên, nàng tùy ý ăn.
Ánh mắt nàng liếc nhìn Ngộ Không. Hắn đang nhìn khắp nơi, mày hơi nhíu, hiển nhiên không thích loại địa phương này.
“A ~~” cách vách truyền đến một tiếng kêu rên của nữ tử.
Kim Đản Đản chọn nơi này có cách âm không tốt, có thể nghe được âm thanh từ các phòng xung quanh.
Nàng trực tiếp dịch ghế dựa đến bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342895/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.