Trong giọng nói của hắn mang theo ý cười nhẹ: “Nữ nhân, nàng gấp gáp đi tìm hắn như vậy sao?”
Kim Đản Đản hơi nhíu mày: “Tìm ai?”
Đối với lời nói của hắn, nàng ù ù cạc cạc không nghĩ ra, hoàn toàn không biết hắn đang nói gì.
Nụ cười nơi khóe miệng của Lãnh Mạc Tà lại xán lạn thêm vài phần, tay nhéo cằm của Kim Đản Đản hơi dùng sức. Kim Đản Đản đau đến phải khó chịu cau mày.
Hắn gằn từng chữ: “Nàng nói muốn tìm ai, chẳng lẽ nàng còn có mờ ám với ai khác nữa sao?”
“Ha!” Kim Đản Đản cười lạnh một tiếng, đập vào tay hắn, không quan tâm nói: “Đúng vậy, người quá nhiều, ta không nhớ được!”
Cuối cùng Lãnh Mạc Tà không thể giữ được nụ cười nơi khóe miệng. Con ngươi của hắn dần dần biến thành màu đỏ, đôi mắt híp lại, giọng nói nguy hiểm: “Nữ nhân, nàng nên nhớ cho kỹ, nàng là người của ta. Cho dù nàng có chết thì cũng vẫn thuộc về ta!”
Kim Đản Đản nhìn hắn như vậy thì cười lạnh: “Ha ha!” Ánh mắt sắc bén của nàng nhìn hắn: “Ta chỉ là của chính bản thân mình, ngươi có bản lĩnh thì cứ giam giữ ta cả đời đi!”
Ngón tay của Lãnh Mạc Tà mơn trớn qua gương mặt của nàng, giọng nói lại truyền đến một lần nữa: “Có lúc, ta thật sự muốn giết nàng, quỷ hồn dễ khống chế hơn nhiều so với người sống.”
Hắn tạm dừng một lát, tiếp tục nói: “Nhưng nếu nàng không có tự do thì ta sợ nàng sẽ càng không vui vẻ!”
Trong lòng Kim Đản Đản run rẩy một chút, hắn bá đạo như vậy mà cũng để ý đến cảm thụ của nàng sao?
Nếu để ý, thì vì sao lại cưỡng bức nàng hai lần.
Cơ thể của nàng lui về phía sau, để tránh tiếp xúc với hắn.
Trong mắt Lãnh Mạc Tà chợt lóe qua chút bi thương, hắn thu tay lại rồi cười không đứng đắn: “Được, vậy ta sẽ đưa nàng trở về!”
Tay áo của hắn vung lên, Kim Đản Đản cảm thấy một cơn choáng váng, chờ sau khi nàng thấy thoải mái hơn mở mắt ra thì đã về đến nơi mình sinh sống.
Bên người nàng dường như vẫn còn dư lại hương vị của hắn, mùi hương thanh đạm.
Kim Đản Đản sắp xếp lại suy nghĩ, dò hỏi hệ thống quân: “Chỉ cần ta ở bên cạnh nam tử thuần dương thì có thể sống qua mười tám tuổi đúng không?”
Mi mắt của hệ thống quân cong cong 【 Nếu ký chủ có thể kết hợp với nam tử thuần dương thì có thể làm cô tăng thêm thuật Mao Sơn, còn có thể kéo dài tuổi thọ, mười tám tuổi vớ vẩn đã là gì! 】
Kim Đản Đản: Không nghĩ tới ngươi lại là hệ thống quân như vậy, lại còn khuyên ký chủ của ngươi di tình biệt luyến?
Đôi mắt của nàng híp lại, che chắn đối thoại với hệ thống quân, đây đúng là một chủ ý vớ vẩn.
Nhưng nàng cũng có thể lý giải, một cỗ máy thì làm sao biết cái gì gọi là tình yêu!
Thu thập đồ đạc xong, nàng lập tức ra cửa tìm nam tử thuần dương kia.
Sư phụ nguyên chủ rất lợi hại, xem bói rất chuẩn, chưa bao giờ tính sai.
Bởi vì sư phụ coi bói hộ người ta nên phải tiết lộ thiên cơ, hơn nữa tiếp xúc với tà vật nhiều năm, sức khỏe của sư phụ mới dần dần suy yếu!
Kim Đản Đản sẽ không đi theo con đường của sư phụ, vốn dĩ thù lao đỡ đẻ giúp quỷ có thể đủ cho nàng ăn uống cả đời, đáng tiếc lại bị Lãnh Mạc Tà chiếm đoạt, đến giờ còn chưa trả lại cho nàng.
Nàng mang theo vài bộ quần áo và tiền bạc, hỏi thăm tin tức về Tô Ngự Phong khắp nơi.
Dọc trên đi đường nàng toàn đoán bừa lừa gạt, cộng thêm vẽ bùa cũng thu được thêm chút tiền.
Không biết vì sao gần đây Lãnh Mạc Tà không tới tìm nàng, không hiểu sao trong lòng Kim Đản Đản có chút mất mát, tưởng tượng cảnh ái muội của hắn ở cùng với nhóm tiểu yêu tinh khác.
Trong mắt nàng thiêu đốt ánh lửa hừng hực, nếu đúng là như vậy thì nàng sẽ nỗ lực hoàn thành nhiệm vụ sống qua mười tám tuổi, sau đó lại tự sát rời khỏi vị diện này.
Rốt cuộc, sau năm ngày tìm kiếm, nàng tìm được một chỗ sơn động, gặp được Tô Ngự Phong.
Lúc này trên mặt hắn có rất nhiều vết máu bầm tím do bị Lãnh Mạc Tà đánh, đang điều tức.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]