Bạch Mặc đặt Kim Đản Đản lên giường, đắp cho cô một tấm chăn mỏng rồi mới gọi bác sĩ riêng tới.
Bác sĩ khám cho Kim Đản Đản, anh ta rất muốn cười ha hả vài tiếng khi thấy Bạch Mặc căng thẳng như vậy.
Anh ta đặt tay bên khóe môi, khẽ ho húng hắng: “Cô ấy không sao, chỉ uống phải một ít thứ thuốc kia mà thôi, khi nào bớt nóng là khỏe ngay.”
Đột nhiên bác sĩ ghé sát lại gần Bạch Mặc và nhìn anh với nụ cười xấu xa: “Cách tốt nhất là em mau “làm” cô ấy đi! Sau khi tỉnh lại, cô ấy vẫn khỏe như vâm, không chừng còn có thể cho em một đứa cho trai đó!”
Bạch Mặc đập lên mặt bác sĩ một phát, đối phương cười tủm tỉm, đặt thuốc đã kê đơn sẵn xuống rồi rời đi.
Bạch Mặc nhìn Kim Đản Đản với khuôn mặt ửng hồng trên giường, lúc này cô cực kỳ quyến rũ.
Mặc dù cơ thể rất khó chịu, song Bạch Mặc không nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, anh sẽ tôn trọng quyết định của cô.
Tới khi Kim Đản Đản tỉnh lại thì trời đã tối rồi.
Cô khẽ nghiêng đầu, tức thì trông thấy Bạch Mặc đang chống một tay đỡ mặt, đầu gật gà gật gù. Rõ ràng là anh rất buồn ngủ nhưng vẫn liều mạng ép mình không được ngủ, trông có vài phần đáng yêu.
Kim Đản Đản động đậy, cơ thể dính nhớp do ra nhiều mồ hôi.
Những ký ức trước khi ngủ thiếp đi lập tức tái hiện trong đầu cô: Hàn Kiệt cố chấp như kẻ điên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342703/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.