Nhưng quân sư hai bên đều thông tuệ hơn người, trong chốc lát cũng không phân được thắng bại.
Các tướng lĩnh hai bên cũng đang khuyên đừng đánh, đánh tiếp nữa chính là đôi bên đều thiệt, sẽ khiến Trục Phong Quốc ngư ông đắc lợi!
Cho nên hai nước không thể làm gì khác ngoài ngừng chiến, mỗi người thu quân trở về.
Kim Đản Đản dẫn người khải hoàn trở về. Nhưng, chết tiệt, người trong hoàng cung đã bị đổi, nàng vừa về liền bị người bắt lại như ba ba trong rọ.
Nữ tướng Vương Hồng Vũ và Trương Phi Anh đang chờ cũng bị bắt lại.
Phượng Hề Yên nắm tay Đế Quân Diệu, hai người mặc long bào và phượng bào hoàng kim đi tới.
Phượng Hề Yên ôm cổ Đế Quân Diệu rồi hôn lên môi hắn, hai người ôm hôn nồng nhiệt còn Kim Đản Đản đứng ở bên cạnh nhìn.
# Lừa trẫm tới đây để xem các ngươi thân thiết sao?#
Một lát sau hai người mới quyến luyến không thôi tách ra, trên môi Đế Quân Diệu đều bị Phượng Hề Yên gặm đến hơi sưng đỏ, ánh mắt hắn có chút tránh né nhìn Kim Đản Đản.
Mà Phượng Hề Yên vừa thẹn thùng vừa rụt rè nhìn hắn, dịu dàng nói: “Quân Diệu, đêm qua chàng thật lợi hại, đến bây giờ chân người ta vẫn còn nhức mỏi đây này!”
Kim Đản Đản: Muội muội, các ngươi làm tư thế gì mà chân vẫn còn đau thế? Cầu giải đáp!
Phượng Hề Yên làm bộ kinh ngạc nhìn Kim Đản Đản, đưa tay che miệng lại: “Tỷ tỷ, tỷ cũng ở đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3342648/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.