Là ai nhẫn tâm như vậy, đến cả đứa trẻ còn chưa được sinh ra như chàng cũng không buông tha.
Chàng lớn lên trong cung, trời sinh không giống với mọi người, thời thơ ấu của chàng trôi qua thế nào chứ?
Chẳng trách tính cách của chàng méo mó, đáng sợ như vậy. Nhưng có ai sưởi ấm cho chàng đâu chứ?
Nhớ lại ánh mắt của chàng, trong lòng nàng đau đớn một trận. Dường như không có việc gì có thể vào được mắt chàng, dường như chàng không quan tâm đến bất cứ thứ gì!
Độc đi vào máu…
Vậy thì?
Mắt Kim Đản Đản chợt sáng, hỏi: “Hệ thống quân, nếu tìm được người có cùng loại máu thay máu cho chàng ấy, có phải có thể giải độc không?”
Cái đầu nhỏ của hệ thống quân xoay một vòng 360 độ [Bản quân quân không biết, cha bản quân quân không nói!]
Kim Đản Đản: “Cha em là đồ đần!”
Hệ thống quân nghiêng cái đầu nhỏ, vẻ mặt ngây thơ vô tội nói [Đồ đần có quan hệ gì với kí chủ Kim Đản Đản sao?]
Kim Đản Đản thở phì phì: “Chị là mẹ của cha em!”
Hệ thống quân [Ồ ~]
Qua một lúc nó lại phản đối nói: [Mẹ của cha là bà nội. Kí chủ chị nói dối!]
Kim Đản Đản: Hệ thống quân của ta bị thiểu năng, tạm thời ta không có tâm trạng quan tâm đến hệ thống quân thiểu năng!
Nếu nàng thật sự muốn thay máu giải độc cho Vân Dật Trần, thì thiết bị y học cổ xưa không đủ an toàn. Một khi không chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338906/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.