Mỹ nam khen nàng cả mười lăm phút, hắn ta nói không ngừng đến nỗi miệng khô khát nước. Trong lòng hắn ta cảm thấy may mắn, may mà nương hắn ép hắn học cách tán dương người khác. Nếu không thì hắn thảm rồi!
Kim Đản Đản gật đầu: “Ừm! Trẫm rất hài lòng. Chàng tên là gì?”
Khóe miệng mỹ nam co giật, hoá ra bệ hạ còn không biết hắn là ai sao?
“Bệ hạ, thần quân là Phó Diệc Nho, tài tử được nạp vào cung hai năm trước của người. Chỉ là số lần thần quân được gặp bệ hạ quá ít. Thần quân vẫn luôn ái mộ bệ hạ, mong ngóng bệ hạ nhiều năm, may mà hôm nay được bệ hạ nhớ đến!” Trong lòng Phó Diệc Nho rất kích động.
“Ồ ồ ~ Hóa ra là như vậy sao. Bao nhiêu năm này tủi thân cho chàng rồi, trẫm phong chàng thành quý quân!” Nể tình mỹ nam này rất biết điều, trẫm sẽ thăng chức cho hắn vậy! (Kim Đản Đản sẽ không thừa nhận là do miệng hắn ta ngọt biết nịnh nọt người khác đâu)
“Tạ ơn bệ hạ!”
Vẻ mặt Phó Diệc Nho ái mộ nhìn Kim Đản Đản, trong mắt hắn ta có chút xấu hổ: “Nữ Hoàng bệ hạ, thần quân không dám ở đó nữa, nhỡ đâu lại có rắn nữa thì phải làm sao đây?”
Kim Đản Đản gật đầu. Hắn ta nói rất có lý, dù sao cũng là một mạng người mà!
Phó Diệc Nho cắn môi dưới, sắc mặt hắn ta đỏ thêm vài phần. Hắn ta giống như lấy ra dũng khí rất lớn vậy: “Thần quân muốn bồi bệ hạ ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338904/chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.