Nàng ho một tiếng: “Chúng ái khanh, các khanh vất vả rồi. Trẫm ở trong cung không sao, mà các khanh lại ở xa, trời còn chưa sáng đã phải dậy. Trong lòng trẫm có chút áy náy!”
Một đại thần tuổi còn nhỏ tuổi nói: “Vậy thì thưa bệ hạ, để trong lòng người thoải mái hơn một chút, người tăng thêm chút bổng lộc cho các bá quan đi!”
Sắc mặt Kim Đản Đản tối sầm lại: Muốn lấy tiền của trẫm sao? Không có cửa đâu…
Vừa nhắc đến tiền nàng liền cười ha ha: “Trẫm quyết định sau này sẽ lùi thời gian tảo triều lại hai canh giờ, để các khanh được nghỉ ngơi cho tốt, như vậy mới có thể phục vụ cho quốc gia tốt hơn!”
Chủ yếu là trẫm muốn ngủ nướng. Người khác đều đi làm chín giờ về năm giờ, dựa vào cái gì mà nàng là lão đại còn phải đi làm lúc năm giờ chứ?
Nàng vừa dứt lời, đại thần trẻ tuổi bên dưới lộ ra vẻ thích thú.
Những lão thần đó lập tức quỳ xuống khuyên ngăn: “Không được đâu bệ hạ! Đây là quy củ do Hoàng Đế các triều đại trước lưu truyền lại, không thể đổi được đâu!”
“Trẫm hiểu cho sự vất vả của các khanh. Khanh nhìn xem các khanh đều lớn tuổi rồi, còn phải dậy sớm như vậy, hạ triều trở về cũng không được ngủ. Ngủ nhiều thêm một chút sẽ rất tốt cho thân thể của các khanh đấy! Hơn nữa quy củ đều do con người định ra, sao không thể đổi được chứ?” Kim Đản Đản ba la nói một tràng. Ai cũng đừng nghĩ làm phiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338901/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.