Ánh mắt hai người đối diện với nhau, từ trong đáy mắt nhìn thấy được yêu thương sâu đậm.
Hai người từ từ sát lại gần. Ngay khi cánh môi sắp chạm vào nhau, Mặc Bắc Hoàng vươn tay chặn lên đôi môi của Hoàng Thiên Vũ, chu cái miệng nhỏ: “Em đi đánh răng đã!”
Sắc mặt Hoàng Thiên Vũ hơi đen lại. Bầu không khí tốt như thế này mà lại bị phá hỏng, đến thịt còn chưa được ăn.
Đôi mắt của Mặc Bắc Hoàng mang theo ý cười xấu xa, cô rúc vào trong lồng ngực Hoàng Thiên Vũ, thì thầm: “Lần trước em có xem qua một cuốn sách, nam chính trong đó hôn mê hai năm, sau khi tỉnh lại thì hai người lập tức hôn môi một cái. Nụ hôn đó khiến cho một độc giả bình luận “Hôn môi sau hai năm thì có mùi vị gì?”. Em sợ bọn họ lại phàn nàn nên bản hoàng phải đi đánh răng!”
Hoàng Thiên Vũ nghe xong câu nói này của cô thì không trả lời được gì, sắc mặt của anh rất thối, thật sự không biết nói gì cho ổn!
…..
Mặc Bắc Hoàng đã tỉnh lại, đối với tang thi… không đúng, đối với loài người kiểu mới là tin tức vô cùng tốt.
Bên trong linh hồn của bọn chúng đã luôn mang theo sự tôn kính với Thi Hoàng. Bọn chúng cảm thấy nếu không có Thi Hoàng thì cũng không phục hồi được ký ức, chứ đừng nói là bọn chúng được tiến hóa thành loài người kiểu mới.
Sau khi hai người chọn được ngày lành tháng tốt liền bái đường thành hôn, cả nước đều chúc mừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338888/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.