Chương trước
Chương sau
Ánh mắt hai người đối diện với nhau, từ trong đáy mắt nhìn thấy được yêu thương sâu đậm.

Hai người từ từ sát lại gần. Ngay khi cánh môi sắp chạm vào nhau, Mặc Bắc Hoàng vươn tay chặn lên đôi môi của Hoàng Thiên Vũ, chu cái miệng nhỏ: “Em đi đánh răng đã!”

Sắc mặt Hoàng Thiên Vũ hơi đen lại. Bầu không khí tốt như thế này mà lại bị phá hỏng, đến thịt còn chưa được ăn.

Đôi mắt của Mặc Bắc Hoàng mang theo ý cười xấu xa, cô rúc vào trong lồng ngực Hoàng Thiên Vũ, thì thầm: “Lần trước em có xem qua một cuốn sách, nam chính trong đó hôn mê hai năm, sau khi tỉnh lại thì hai người lập tức hôn môi một cái. Nụ hôn đó khiến cho một độc giả bình luận “Hôn môi sau hai năm thì có mùi vị gì?”. Em sợ bọn họ lại phàn nàn nên bản hoàng phải đi đánh răng!”

Hoàng Thiên Vũ nghe xong câu nói này của cô thì không trả lời được gì, sắc mặt của anh rất thối, thật sự không biết nói gì cho ổn!

…..

Mặc Bắc Hoàng đã tỉnh lại, đối với tang thi… không đúng, đối với loài người kiểu mới là tin tức vô cùng tốt.

Bên trong linh hồn của bọn chúng đã luôn mang theo sự tôn kính với Thi Hoàng. Bọn chúng cảm thấy nếu không có Thi Hoàng thì cũng không phục hồi được ký ức, chứ đừng nói là bọn chúng được tiến hóa thành loài người kiểu mới.

Sau khi hai người chọn được ngày lành tháng tốt liền bái đường thành hôn, cả nước đều chúc mừng.

Đêm tân hôn, lúc động phòng, tình cảnh vô cùng nóng bỏng.

Hai người đều mang tinh thần không chịu thua, thế là cả đêm đều tranh giành xem ai trên ai dưới, cuối cùng cũng có được ý kiến chung… (Xấu hổ quá, tự mấy người tưởng tượng đi!)



Chiến đấu một mạch đến tận hừng đông mới tính là ăn uống no đủ, hai người bắt đầu chìm vào giấc ngủ.

Lúc Mặc Bắc Hoàng tỉnh lại đã là buổi tối, trên người cô đều là dấu vết hồng hồng của đêm kích tình hôm qua. Cô xấu hổ đến mức hận không có một cái lỗ để chui vào.

Mặc xong quần áo, cô liền cẩn thận bước lên mặt đất, hai chân hơi bủn rủn nhưng cũng không đau lắm. Nếu như cô có thể chất của người bình thường, bây giờ nhất định là không thể xuống giường đi lại được.

Lúc cô vừa mới mở cửa ra đã va ngay vào một bức tường thịt kín mít, một mùi hương thơm ngát như cỏ trúc xông thẳng vào mặt. Mặc Bắc Hoàng bị Hoàng Thiên Vũ chặn ngang bế lên.

Đôi mắt của anh mang theo ý cười xấu xa mà nhìn cô: “Vợ à, sao em không ngủ thêm chút nữa đi?”

Mặc Bắc Hoàng đang định trả lời “Em ngủ đủ rồi!” thì đã nghe thấy giọng nói trầm ấm lười biếng của anh vang lên tiếp: “Dù sao thì tối hôm qua em cũng rất vất vả, kêu cả một đêm vô cùng tốn sức.”

Mặc Bắc Hoàng thẹn quá hóa giận nhìn chằm chằm vào mắt của anh, giọng điệu có hơi nghiến răng nghiến lợi: “Anh im miệng lại cho em!”

“Được, nghe theo vợ yêu!” Hoàng Thiên Vũ ngoan ngoãn im miệng không nhắc đến nữa.

Mặc Bắc Hoàng cảm thấy anh như vậy thì rất ngoan, chuẩn bị ban thưởng cho anh một cái hôn chào buổi sáng thì lại nghe thấy anh cười cợt: “Ban ngày anh phải tiết kiệm một chút sức lực, không thì đến ban đêm vợ yêu lại ăn không đủ no. Như này chính là thiếu sót của người làm chồng anh đây!”

Mặc Bắc Hoàng tức giận ôm lấy cổ anh, mạnh mẽ cắn lên đó một cái.



Sau đó gương mặt nhỏ của cô đỏ bừng lên, tên đàn ông biến thái này lại nổi lên phản ứng. Khổ cực cho cô, vừa mới xuống giường đã lại bị ném lên trên giường, lại bị ăn thêm một lần nữa.



Lại qua mấy tháng, hai người ông bà Mặc đi đến nhà họ hàng chơi, còn ông bà Hoàng thì theo Hoàng Thiên Vũ đến một địa điểm mới khai phá để đi dạo. Hoàng Thiên Vũ đang xử lý mấy chuyện của nhóm mới chuyển hóa thành loài người kiểu mới kia.

Anh bận tối tăm mặt mày. Trong thời gian đó, mỗi ngày Mặc Bắc Hoàng đều gọi điện thoại cho anh, lúc gọi cô chỉ vội vàng nói hai câu rồi cúp máy.

Điều này khiến anh phải nghiến răng nghiến lợi. Sau khi anh quay về nhất định phải xử lý cô thật tốt mới được.

Còn Mặc Bắc Hoàng lúc này đang xem màn hình máy tính đến mức mất ăn mất ngủ.

Hai mắt của cô nhô lên, chứa đầy ánh sáng, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, không hề chú ý đến hai dòng máu mũi đang chảy ra.

Trên màn hình máy tính là phim manga Anime. Hình ảnh sắc nét, trai xinh gái đẹp, âm thanh lồng tiếng sống động đa chiều, lại còn không che. Lúc này bọn họ đang làm mấy loại hoạt động không thể miêu tả.

*

Thượng Tiên: A Di Đà Phật, tội lỗi… tội lỗi… Tôi không cố ý làm hư trẻ vị thành niên đâu…

Mong có thật nhiều thật nhiều phiếu để xóa đi tội trạng này của tôi ~╭(╯ε╰)╮
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.