Mặc Bắc Hoàng thấy nguy hiểm cận kề, bèn dùng thân mình che chở cho Hoàng Thiên Vũ ở bên dưới.
Ầm ầm!
Bụi đất cuốn bay mù mịt, tay chân cụt bay tứ tung, máu tươi văng khắp nơi.
Không rõ đó là máu của ai, tay chân thân thể của ai nữa.
Mặt đất bị nổ thành một cái hố to rộng hơn ba mét vuông, không biết người trong hố còn sống hay đã chết.
Đông Tử Huyên cũng bị ảnh hưởng, phun ra một ngụm máu.
Cô ta đứng dậy lau bụi bặm dính trên mặt, sau đó chạy tới chỗ cái hố to, chẳng thèm quan tâm tới đám thuộc hạ bị thương, sống dở chết dở do vụ nổ.
Đông Tử Huyên đứng ở mép nhìn vào trong hố, song bụi đất mù mịt làm cô ta không nhìn rõ cảnh tượng bên trong.
Nhưng chắc là bọn họ không sống nổi đâu!
Chỉ là một người đàn ông đánh mất tâm trí, không yêu cô ta thôi mà. Nếu anh chết thì cùng lắm cô ta cũng chỉ tiếc cái thể xác kia mà thôi.
Chỉ cần nhiệm vụ lần này thành công thì cô ta muốn đàn ông đẹp trai kiểu nào mà chẳng được, chỉ có sống sót mới là điều quan trọng nhất.
Bụi đất dần tan đi, có hai bóng người như ẩn như hiện. Hoàng Thiên Vũ ôm Mặc Bắc Hoàng trong lòng, tay cô rủ xuống như đã chết, không còn hơi thở của sự sống, vết thương trên lưng cô đang chảy máu không ngừng.
Đông Tử Huyên vui như mở cờ trong bụng, cất lời khuyên nhủ: “Hoàng Thiên Vũ, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338886/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.