Mặc Bắc Hoàng đi qua, chặt một đòn vào cổ Sở Dương, khiến anh ta ngất đi.
Cô nở nụ cười tươi nhìn Hoàng Thiên Vũ: “Hì hì, Thiên Vũ, em xử lý anh ta một chút. Lát nữa em sẽ đến tìm anh!”
Không đợi Hoàng Thiên Vũ nói gì, Mặc Bắc Hoàng đã kéo Sở Dương chuẩn bị rời đi.
Hoàng Thiên Vũ đột nhiên vươn tay giữ cô lại. Mặc Bắc Hoàng khó khăn quay đầu lại, nhìn thấy trong mắt anh là sự không nỡ còn có chút đau khổ mà anh không thể che giấu được.
Trong lòng cô có chút thất vọng. Không phải là anh và Sở Dương ở bên nhau lâu như vậy, thật sự có tình cảm không nên có rồi đấy chứ?
Hai người đều ưu nhìn, vào sinh ra tử với nhau, còn độc thân. Chuyện này mẹ nó còn không phải sao?
Thấy đôi môi mỏng của anh khẽ mở đang chuẩn bị nói. Mặc Bắc Hoàng vội vàng giơ tay ra ngăn lại, cướp lời nói trước: “Anh yên tâm, em sẽ không giết anh ta đâu!”
Hoàng Thiên Vũ thở dài một hơi, đau lòng kéo tay cô giơ lên trên không trung, bất lực nói: “Tôi muốn nhắc nhở em, vết thương của em còn đang chảy máu đấy!”
Lúc này, Mặc Bắc Hoàng mới chú ý đến máu của mình vẫn còn chảy tí tách tí tách. Mặc dù cô là thi hoàng không cảm thấy đau, nhưng máu chảy nhiều như vậy thì cô cũng không chịu được đâu!
Cô đặt Sở Dương đang hôn mê xuống, nở nụ cười rạng rỡ nhìn Hoàng Thiên Vũ: “Em đi băng bó một chút, lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338881/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.