Chương trước
Chương sau
Mặc Bắc Hoàng đang nhắm mắt giả vờ ngủ chỉ cảm thấy một bóng tối ập đến. Cô mở mắt ra, nhìn thấy gương mặt đẹp trai trước mặt, giả bộ mơ màng: “Đây là đâu? Sao em lại ở đây? Em đang làm gì vậy?”

Tay Hoàng Thiên Vũ chống hai bên người cô, ánh mắt ai oán nhìn chằm chằm cô, giọng nói âm u truyền đến: “Em đây là muốn ngủ xong nhấc váy lên liền lật mặt không nhận người sao?”

Mặc Bắc Hoàng bị anh nói đến nỗi đỏ mặt. Cô nghĩ đến tình cảnh hôm qua sau khi cô bị trúng loại thuốc đó, thì hận không thể chui vào trong cái lỗ. Cô nhịn một lúc lâu mới nói một câu: “Em… em cưới anh!”

Hoàng Thiên Vũ vươn tay lướt qua bờ môi cô, ánh mắt anh sâu thẳm: “Không, tôi lấy em!”

Mặc Bắc Hoàng: Anh ấy muốn trở mình làm chủ nhân sao?

Chuyện này sao mà được chứ? Bây giờ cô là nữ hoàng quản lý hàng vạn tang thi đấy!

Khóe miệng cô nở nụ cười nhẹ: “Phượng Quân đang nói gì vậy chứ? Loại cuộc sống phiền phức này, vẫn nên giao cho em làm thì tương đối tốt hơn!”

Hoàng Thiên Vũ cười như không nhìn cô: “Vậy hôm qua, tại sao em lại cần anh giúp đỡ vậy?”

Mặc Bắc Hoàng bị anh nói đến nỗi vừa thẹn vừa bực, nhất thời không biết nên nói gì.

“Cốc cốc…”

Bên ngoài vang lên một trận tiếng gõ cửa, giọng nói của bạch liên hoa Sở Dương phiên bản nam truyền từ bên ngoài vào: “Không hay rồi, thiếu tướng, ở chỗ căn cứ xảy ra chuyện rồi. Có người uy hiếp cha mẹ anh, nói chỉ cần Bắc Hoàng không đối đầu với loài người nữa, thì sẽ thả bọn họ ra. Nếu không, ba ngày sau anh đợi thu dọn thi thể của bọn họ đi!”

Hóa ra tang thi đang từng bước từng bước chiếm đóng rất nhiều căn cứ. Nếu cứ tiếp tục như vậy, cả đất nước sẽ chỉ toàn tang thi, trở thành thế giới của tang thi.

Những người đó rất sợ hãi. Vốn dĩ bọn họ cho rằng Hoàng Thiên Vũ và Sở Dương đã chết ở đó rồi, không ngờ bọn họ vậy mà vẫn còn sống.

Chuyện Mặc Bắc Hoàng thích Hoàng Thiên Vũ đã bị Sở Dương cố ý vô tình truyền ra ngoài, khiến những người đó nhìn thấy ánh sáng bình minh. Bọn họ chỉ cần lấy cha mẹ của Hoàng Thiên Vũ ra để uy hiếp, bọn họ sẽ không cần phải đối đầu với tang thi nữa.



Trong phòng là một trận áp suất thấp, trên người Hoàng Thiên Vũ tỏa ra nhè nhẹ khí lạnh. Anh nắm chặt tay, trong mắt anh tràn đầy sát ý lạnh lẽo.

Một lúc sau, trong giọng nói của anh không nghe ra bất kỳ dao động tình cảm nào: “Tôi biết rồi, anh có thể đi rồi!”

Ánh mắt Sở Dương ở ngoài cửa xẹt qua một tia âm u. Hoàng Thiên Vũ, không phải anh chỉ đẹp hơn tôi một chút thôi sao? Nhưng anh có gia đình kéo chân sau của anh, anh lấy cái gì để đấu với tôi chứ?

Anh ta như thể nhìn thấy ánh sáng thắng lợi của mình, nhìn thấy anh ta đứng ở trên đỉnh kim tự tháp, hài lòng rời đi.

Trong phòng ngủ, Mặc Bắc Hoàng thấy trong mắt anh ẩn chứa sát khí, trong lòng Mặc Bắc Hoàng đau nhói. Cô nắm lấy tay anh an ủi: “Thiên Vũ, người nào dám đắc tội với anh, em sẽ khiến bọn họ phải trả giá!”

Hoàng Thiên Vũ nhìn cô, ánh mắt anh kiên định: “Thù của tôi, tôi sẽ tự mình báo. Tôi không phải là người đàn ông trốn sau lưng phụ nữ.”

Anh sửa soạn lại quần áo có chút lộn xộn của mình, hồi phục lại khí thế của người bề trên.

Mặc Bắc Hoàng nhìn anh: Người đàn ông tài giỏi như vậy cô nên giam lại nuôi, không thể để người khác nhìn thấy sự tốt đẹp của anh.

Mặc Bắc Hoàng dẫn theo hàng vạn tang thi cùng Hoàng Thiên Vũ đuổi đến căn cứ.

Những người dị năng đó sợ đến nỗi run bần bật. Nhưng bọn họ thật sự sợ rồi, sợ người bên cạnh đột nhiên chết, hoặc là biến thành tang thi cắn bọn họ.

Cho dù bọn họ không sao, thì vẫn còn rất nhiều đồng bào nữa!

Kỳ thật nói trắng ra chính là một câu: Bọn họ sợ hãi!

“Mặc… Mặc Bắc Hoàng, nếu như cô không muốn cha mẹ chồng tương lai của cô chết, thì hạ lệnh tha cho loài người chúng tôi. Từ bây giờ trở đi tang thi các người và chúng tôi nước sông không phạm nước giếng!” Trong tay người dị năng đối diện cầm kiếm đặt trên cổ ông bà Hoàng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.