Trên mặt anh ta khẽ nhíu mày: “Bắc Hoàng, em đang nói cái gì vậy? Anh không hiểu. Em mệt rồi, đi nghỉ ngơi đi!”
Mặc Bắc Hoàng: Mẹ nó, bạch liên hoa phiên bản nam này thật sự đê tiện mà!
Mà lúc này cô không có bất kỳ sức lực phản kháng nào, có cũng chỉ đè ép ngọn lửa đang trong lòng trong lòng cô. Nhưng trong mắt cô lại tràn đầy lạnh lùng, cô lạnh giọng nói: “Anh có tin tôi cắn chết anh, để anh trở thành tang thi không!”
Sở Dương ngẩn ra một chút. Trong lòng anh có chút sợ hãi, nhưng lại không hề biểu hiện lên trên mặt. Anh làm ra vẻ coi thường cái chết: “Bắc Hoàng, nếu như em muốn lấy mạng anh thì em lấy đi, chỉ cần em vui là được. Anh sai rồi. Khi anh nhận ra mình thích em thì đã muộn, em không còn thích anh nữa!”
Mặc Bắc Hoàng bị lời nói tình cảm buồn nôn này của anh ta làm cho toàn thân nổi da gà, hiệu quả cũng không đến mức khó chịu như vậy.
Nhưng lúc này, tên khốn nạn này đang đỡ cô ép cô đi vào phòng ngủ đấy!
Hai người đi đến cửa phòng ngủ. Mẹ nó, chỉ cần mở cửa ra, chắc là cô cũng sẽ xong đời.
Mà vào thời khắc quan trọng này, cô còn có thói quen không khóa cửa nữa.
Trái tim cô sụp đổ muốn khóc, xong rồi xong rồi!
Bây giờ cô chỉ đành dùng năng lượng huyết mạch của mình để triệu tập tang thi thôi, dọa cha mẹ nuôi thì dọa vậy!
Khi Mặc Bắc Hoàng đang chuẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3338874/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.