Chương trước
Chương sau
Cô vừa mở mắt ra, không nhìn thì không biết, nhưng khi vừa nhìn thấy, cô lập tức bị dọa giật mình. Cả một hàng đang quỳ một chân kia là thứ quỷ gì vậy?

Bọn chúng có vẻ bề ngoài giống với con người nhưng dưới ánh trăng mờ ảo, gương mặt của những người đó trông rất quỷ dị, giống như mấy con tang thi trong phim ngày tận thế vậy.

Bọn họ thấy Kim Đản Đản nhìn lại liền trở nên ngay ngắn, trên gương mặt lộ ra sự hưng phấn. “Hô hô!”

Kim Đản Đản bỗng thấy đầu đau như búa bổ, có một vài ký ức ập tới như một trận thủy triều.

Tên nguyên chủ là Mặc Bắc Hoàng, là một đứa bé đã ngủ say ở trong lòng đất hàng nghìn năm.

Một đêm nọ, đứa bé đó tỉnh dậy và chui từ dưới đất lên.

Vì trông nó giống với mấy đứa trẻ con bình thường cho nên có hai vợ chồng tốt bụng đã nhặt nó về nuôi khi họ tình cờ nghe thấy tiếng trẻ con khóc ở ven đường.

Cuộc sống lúc trước của cô gái này rất bình thường. Cô ấy yêu thầm cậu bạn lớp trưởng tên Sở Dương hơn hai năm, dù cô ấy đã tỏ tình liên tục nhưng kết quả vẫn luôn bị anh ta từ chối.

Sau đó ngày tận thế đến, có rất nhiều người thức tỉnh dị năng, còn cô ấy thức tỉnh năng lực huyết mạch tiềm ẩn trong cơ thể, nhưng không ngờ năng lực đó là trở thành người đứng đầu của tang thi – Thi hoàng.

Cô ấy cảm thấy tang thi rất đáng sợ nên cô ấy mong Sở Dương sẽ đưa cô ấy rời khỏi nơi này và tìm một nơi ở ẩn.

Mặc Bắc Hoàng dùng máu của bản thân, ép Sở Dương thành một tang thi cấp cao. Vẻ bề ngoài của anh ta trông không khác gì người bình thường nhưng anh ta lại sở hữu thể chất siêu phàm và tuổi thọ kéo dài, tuy nhiên anh ta phải uống máu thì mới có thể duy trì được.

Sở Dương vừa hận cô ấy, vừa muốn lợi dụng nguyên chủ để đạt được tham vọng của bản thân.

Anh ta lợi dụng năng lượng huyết mạch của nguyên chủ, quyến rũ cô ấy ra lệnh cho các tang thi đánh chiếm cả nước. Mặc dù, cha mẹ nuôi của nguyên chủ đã thuyết phục cô ấy nhiều lần nhưng vì có Sở Dương ở giữa khiêu khích cho nên nguyên chủ đã biến cha mẹ cô ấy trở thành những tang thi cấp thấp.



Cho đến ngày nguyên chủ trở thành nhà lãnh đạo cả nước, Sở Dương nhân lúc hai người đang cá nước thân mật đã hút gần hết máu của nguyên chủ và sở hữu được năng lượng huyết mạch của cô ấy rồi anh ta trở thành thi hoàng mới.

Còn nguyên chủ vốn đang hấp hối lại bị anh ta thưởng cho bọn tang thi và bị bọn chúng hút cạn máu. Đến cuối cùng, cô ấy tan xương nát thịt!

Kim Đản Đản nở một nụ cười trào phúng: Nguyên chủ ngu quá, không biết cách nhìn người, lại còn không chịu nổi khiêu khích mà nhẫn tâm hãm hại cha mẹ đã nuôi dưỡng mình. Cho nên bây giờ nguyên chủ rơi vào tình cảnh này cũng xứng đáng thôi!

Còn bây giờ nhiệm vụ của cô là:

    [Trả thù Sở Dương, khiến anh ta sống không bằng chết!]

    [Dẫn dắt tang thi trở thành người thống trị đất nước.]

Kim Đản Đản nhìn hàng thuộc hạ đang quỳ một chân ở bên cạnh, cô đỡ trán và nói ngôn ngữ của tang thi: “Hô hô!” (Tất cả đứng lên đi!)

Đám thủ lĩnh của bọn tang thi kia cũng hô lên một câu: “Hô hô!” (Chúc mừng nữ hoàng đã thức tỉnh, xin ngài hãy dẫn dắt chúng tôi thống lĩnh cả nước!)

Kim Đản Đản cảm thấy rất đau đầu, cô vốn đang ở trên tầng năm mà. Nhóm người này, à không đúng, cái lũ tang thi này vào đây bằng cách nào thế!

Cô đứng dậy và nhìn ra ngoài cửa sổ, ôi mẹ ơi, mấy thứ chi chít ở bên dưới kia là cái gì vậy?

Ở bên ngoài, có một con tang thi đang bò lên phía trên quạt hút gió điều hòa. Khi nó trông thấy cô đang nhìn về phía nó thì nó lập tức phấn khích vẫy tay và nhếch miệng cười, nhưng vì hành động đó của nó mà khiến nó rơi xuống từ tầng bốn.

Cũng may là ở phía bên dưới có hàng nghìn bọn tang thi đỡ được nó, chứ không thì nó chắc thảm.



Kim Đản Đản chán nản và cảm thấy thật quan ngại về chỉ số thông minh của bọn này!

“Cha mẹ của tao sao rồi?” Tuy trong lòng cô đang rất lo lắng cho cha mẹ mình nhưng ngoài mặt lại chẳng để lộ ra chút nào.

“Họ vẫn còn ở trong phòng, mọi thứ đều nghe theo sự sắp xếp của nữ hoàng!” Có một thủ lĩnh ‘Dạ’ trong đó trả lời.

Kim Đản Đản dặn dò: “Truyền lệnh xuống, bảo những con tang thi kia rút lui trước đi. Chờ tao đưa cha mẹ đến nơi an toàn rồi, tao sẽ dẫn dắt chúng mày thống trị cả nước!”

“Vâng!” Nhóm thủ lĩnh tang thi ngoan ngoãn làm theo.

Không đến mười mấy giây, những con tang thi dưới kia đã giải tán hết.

Kim Đản Đản gõ cửa, cô bước vào phòng của cha mẹ nuôi. Lúc này, hai người họ sợ đến mức ôm chầm lấy nhau.

*

Tiên Tôn: [Đản Đản thật lợi hại, không ngờ nàng lại được làm thi hoàng đó!]

Đản Đản: (Nhướng mày) [Không thì chàng làm thử đi?]

Tiên Tôn: ╭(╯ε╰)╮ [Người ta còn phải viết bài đây này!]

Đản Đản: [Các thiên sứ nhỏ bé ơi, đừng bỏ phiếu cho chàng nhé!]

Các thiên sứ nhỏ bé: ╮( ̄▽ ̄ “)╭ [Tiên Tôn là người quyết định cuối cùng, người chính là sứ giả phụ trách vận mệnh, chúng ta vẫn nên bỏ phiếu đi!]
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.