Vành mắt Kim Đản Đản hơi đỏ lên, có lẽ là vì tình cảm của nguyên chủ ảnh hưởng đến cô: “Con nhớ khi còn nhỏ có một dì xinh đẹp thường đến thăm con, sau này trưởng thành mới biết được bà ấy là mẹ con! Mẹ con đã qua đời mười mấy năm trước rồi, cả đời này bà ấy không lấy chồng. Con cũng không biết cha của con là ai?”
Chú Phong rất kinh ngạc. Năm đó khi ông quen Thanh Nhã, trong nhà không đồng ý, hơn nữa còn liên hôn vì thương mại cho ông ấy. Về sau Thanh Nhã đề nghị chia tay, ông liền mất liên lạc.
Ông cũng từng có ý định đi tìm bà ấy, nhưng lại không có chút tin tức nào của bà.
“Con gái, con yên tâm, chú nhất định sẽ tìm được cha của con, mạnh mẽ dạy dỗ cái người bỏ vợ bỏ con này!” Chú Phong vô cùng căm tức, nghĩ đến người đàn ông làm cho Thanh Nhã mang thai lại không cưới bà ấy, ông ấy liền đầy một bụng tức giận.
“Vâng, con cảm ơn chú!” Kim Đản Đản vô cùng ngoan ngoãn nói lời cảm ơn.
“Con gái, con bao nhiêu tuổi rồi, lớn lên ở trại trẻ mồ côi nào thế?” Chú Phong hỏi.
“Chú, chú gọi con là Nguyệt Nhi đi ạ. Con lớn lên ở trại trẻ mồ côi Ái Tâm, năm nay mười tám tuổi, sinh ngày 6 tháng 12…”
“Ừm ~” Chú Phong gật đầu nhớ lại một chút, tính thời gian, ông ấy bỗng nhiên kinh ngạc đứng dậy nhìn Kim Đản Đản: “Con… Con nói con mười tám tuổi, sinh tháng 12 sao?”
“Vâng, sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335815/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.