Vì thế, Lam Tâm Nhuỵ buộc phải cởi cúc áo của Nhậm Hiểu Uyển ra trước ánh mắt trừng lớn tràn đầy tức giận của cô ta. Kim Đản Đản cầm điện thoại quay, tấm tắc nói: “Dáng người quả thực khá tốt, chẳng trách cô lại tự tin như vậy!”
Đôi mắt của Nhậm Hiểu Uyển đỏ bừng, tức giận nhìn cô và Lam Tâm Nhuỵ.
Kim Đản Đản tiếp tục bổ thêm một nhác dao: “Thật đáng tiếc, Tiểu Phong Tử nhà tôi nói không thích kiểu bò sữa như cô!”
Nhậm Hiểu Uyển bị cô làm cho tức giận đến hôn mê bất tỉnh, cô ta cảm giác như chuyện xảy ra ngày hôm nay đã làm giảm đi mười năm tuổi thọ của cô ta.
Kim Đản Đản lắc lắc điện thoại, khẽ liếc mắt nhìn Lam Tâm Nhụy. Cô từ từ bước tới gần, khóe miệng nở một nụ cười tà ác.
Cô hài lòng nhìn sự sợ hãi trong mắt Tiểu Bạch Liên, khóe miệng khẽ nhếch một cái: “Tự giải quyết cho tốt, nếu lại đến chọc tôi, kết cục của cô cũng sẽ như cô ta!”
Lam Tâm Nhuỵ sợ tới mức ngồi sụp xuống đất. Tất cả những chuyện này đều là kế hoạch của cô, cô biết Lãnh Tâm Nguyệt chính là Bỉ Ngạn Nở Hoa. Cô vô cùng ghen ghét, liền muốn chia rẽ bọn họ. Dựa vào cái gì mà Lãnh Tâm Nguyệt lại tốt hơn cô chứ!
Bây giờ cô đã biết được Lãnh Tâm Nguyệt đáng sợ như vậy, cô cũng không dám nữa, chỉ hy vọng cô ta sẽ không ghi nhớ để sau này lại tính sổ.
Bên ngoài toilet, những nữ sinh kia vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335676/chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.