Cô nhìn ánh mắt lạnh lùng đó của Phong Tẫn, chớp mắt: “Nếu như tôi nói đây là một hiểu lầm tốt đẹp, anh có tin không?”
Khóe miệng Phong Tẫn khẽ động, hỏi ngược lại cô: “Nếu như tôi nói cô là hầu gái của tôi, cô có tin không?”
Kim Đản Đản lắc đầu, người đàn ông xấu xa như vậy, sao cô có thể nói lại anh ta chứ.
Cô có chút nghi ngờ anh có phải là người yêu kiếp này của cô không. Cô muốn đến gần anh một chút để cảm nhận xem trên người anh có mùi hương như cỏ trúc không.
Cô vừa có ý nghĩ này, dường như đã bị anh phát hiện ra. Anh thả tay cô ra, lấy khăn tay trắng lau chỗ vừa chạm vào tay cô. Sau đó anh ném khăn tay cho tài xế, quay người rời đi.
Kim Đản Đản tức giận nhìn bóng lưng của anh, cô âm thầm thề trong lòng: Đệt, Phong Tẫn, bản cô nương không để yên cho anh đâu!
Cô cũng giả vờ ghét bỏ lấy khăn tay ra lau tay. Sau đó … cô lẳng lặng nhét vào trong túi.
Cô nghèo, về giặt đi dùng tiếp!
Khóe miệng Phong Tẫn giật giật, tổng kết một câu: Nể mặt não của cô gái này hoạt động không tốt, sau này sự ‘chăm sóc’ của anh với cô sẽ nhẹ hơn một chút vậy!
Sau khi Phong Tẫn rời đi, có nữ sinh tràn đầy ghen tị với Kim Đản Đản. Không ngờ cô ta lại được đụng vào tay Phong thiếu.
Có nữ sinh sinh ra cảm giác bất mãn với cô. Không ngờ cô ta dám khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335667/chuong-161.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.