Kim Đản Đản không trả lời, Phong Tẫn ngồi xổm xuống để đỡ cô dậy.
Kim Đản Đản ngẩng đầu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn của cô tái nhợt, trên trán lấm tấm đầy hạt mồ hôi nhỏ xíu. Cô cắn chặt môi, đâm thanh kiếm trong tay về phía Phong Tẫn.
Phong Tẫn xoay người để tránh bị thương. Kiếm đâm xuyên qua ngực anh, cách tim chưa đến năm cm, suýt chút nữa là anh đã thua rồi.
Kim Đản Đản chống thanh kiếm trên mặt đất, chống đỡ cho cô đứng vững. Điều cô muốn làm ngay bây giờ đó chính là cầm cự thêm một lúc nữa để giết người đàn ông này.
Trên thế giới lại bắt đầu spam.
[Diêm và Phong Nhi] Người phụ nữ Bỉ Ngạn Nở Hoa này quá độc ác rồi. Đại thần U Minh có lòng tốt đỡ cô ấy, mà cô ấy lại có thể giả vờ yếu đuối để lừa gạt Đại thần.
[Quả chanh không đáng yêu] Hu hu~ Đại thần, anh phải bảo vệ lấy trái tim của mình, nhất thiết đừng để bị cô ấy lừa!
[Tiểu khả ái của bạn] Đại thần U Minh, anh là của em, ai cũng không được cướp đi hết!
[Quả chanh không đáng yêu] Không biết xấu hổ, Đại thần U Minh là của tôi!
[Tiểu khả ái của bạn] Quả Chanh không biết xấu hổ, ăn axit axetic mỗi ngày cho đến chết!
[Quả chanh không đáng yêu] Cô… ╭ (╯ε╰) ╮ Đáng ghét!
……
[Hoa Táng U Minh] Hôm nay không đấu nữa, lần sau đi!
[Bỉ Ngạn Nở Hoa] Không, tôi muốn giết anh!
Thanh kiếm trong tay Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-nhanh-bach-bien-nam-than-nhe-diem-lieu/3335404/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.