Chương trước
Chương sau
Trước mặt có một thanh kiếm phát ra ánh sáng lạnh lẽo u ám đâm về phía cô, mà người này chính là Hoa Táng U Minh.

Kim Đản Đản tránh được nguy hiểm, làu bàu một câu: “Vừa rồi NPC này còn rất dễ đánh, bây giờ NPC này lại có chút độ khó rồi. Lẽ nào vừa rồi là chế độ bình thường, bây giờ đổi sang chế độ khó rồi sao?”

Game thủ Phong Tẫn Hoa Táng U Minh nghe thấy lời này thì tức đến nỗi bật cười. Cô ta đang chơi anh sao?

Đường đường là game thủ trong top mười của bảng xếp hạng lại không phân biệt được đối phương có phải là NPC hay không, lời này ai tin chứ!

Cho dù biết hay không biết, người phụ nữ này nhất định phải chết hơn mười lần thì anh mới có thể giải hận.

Kiếm trong tay anh lại đâm về phía cô, Kim Đản Đản cảm thấy sợ hãi. Cảm giác này thật sự giống như cái chết đang đến gần vậy, thậm chí Phi Tuyết Tiên Tử ở thế giới trước cũng chưa từng cho cô cảm giác này. Mà NPC trước mặt này vậy mà lại có thể làm được, game này thật sự quá tuyệt vời rồi!

Kim Đản Đản ngồi xổm xuống đất, né tránh.

Phong Tẫn tìm nửa ngày cũng không thấy người đâu. Vừa nhìn thấy cô ngồi xổm hài hước dưới đất, anh đang chuẩn bị rút kiếm ra giết cô, lại thấy cô ôm chân anh.

Cô ngước đôi mắt long lanh lên nhìn anh: “*罒▽罒* Oa~ Đại thần, anh nhận tôi làm đồ đệ đi!”

Lửa giận trong lòng Phong Tẫn hơi vơi đi một chút. Khi anh đang suy nghĩ có nên giết cô không thì đột nhiên trên chân anh truyền đến cảm giác đau nhói. Cô cắn mạnh vào chân anh, máu tươi chảy ra.

Anh tức giận hận không thể đập nát đầu cô, nhưng lại thấy cô tinh nghịch lè lưỡi: “Lêu lêu lêu, NPC này thật ngốc, quay về bảo chủ nhân anh cho anh vào lò nấu lại đi!”

Nhân trước khi anh tấn công, Kim Đản Đản lau máu ở khóe miệng, ngự kiếm bay đi, chuồn đi rất nhanh!



Chỉ lưu lại một mình Phong Tẫn đứng tại chỗ, nhìn về phía cô rời đi nghiến răng nghiến lợi: “NPC sao? Người phụ nữ ngu ngốc, game thủ và NPC cũng không phân biệt được!”

Phong Tẫn phát ra một kỹ năng, cây cối trong khoảng trăm mét xung quanh đều lập tức hóa thành tro bụi.

Tròng mắt của anh đỏ như máu, trong mắt chỉ có sát khí.

Dọc đường anh giết liên tiếp ba con quái lớn, cuối cùng cũng nâng cấp bậc lên được một cấp.

Anh phát ra lệnh lần theo dấu vết trên kênh thế giới [Hoa Táng U Minh phát ra lệnh lần theo dấu vết với Bỉ Ngạn Nở Hoa! Thời gian hiệu lực một ngày, tiêu phí một nghìn tinh thạch.]

(Một tinh thạch = Một nhân dân tệ)

Chỉ cần Bỉ Ngạn Nở Hoa đang online, lập tức vị trí mà cô đang ở sẽ được thông báo cho anh biết!

Lúc này, Kim Đản Đản cũng nhận được thông báo [Hoa Táng U Minh phát ra lệnh lần theo dấu vết với Bỉ Ngạn Nở Hoa! Thời gian hiệu lực một ngày!]

Cô ngạc nhiên mở to mắt, miệng nhỏ hé mở: “Nà ní? NPC vậy mà cũng phát ra được lệnh lần theo dấu vết sao? Một nghìn tinh thạch = một nghìn tệ, người phát hành game này có phải bị ngốc rồi không vậy?”

Cô không kìm được cảm thán. Không khí sau lưng cô có dao động cực lớn, Kim Đản Đản quay đầu nhìn lại. Hoa Táng U Minh một thân áo đen đang ngự kiếm đến, trên mặt anh tràn đầy tà khí.

Kim Đản Đản chỉ vào anh mắng: “NPC này, anh có phải bị virus không, làm sao cứ đuổi giết tôi vậy? Ngăn cản tôi làm nhiệm vụ thăng cấp, cẩn thận bản cô nương khiếu nại anh đấy!”

Phong Tẫn không nói hai lời, đáp xuống gần cô, thanh kiếm cầm trong tay anh đâm về phía Kim Đản Đản.

Kim Đản Đản không đấu lại được, trên người bị đâm hơn trăm kiếm. Thanh máu của cô vẫn còn một nửa, nhưng cảm giác này thật sự đau chết cô rồi!



Nước mắt cô chảy tí tách, tức giận chỉ vào anh: “Anh đợi đấy, đợi bản cô nương khiếu nại anh!”

Phong Tẫn không nghe cô nói nhảm nữa, đâm một kiếm vào tim cô, Kim Đản Đản đi đời nhà ma!

Cô tức giận nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, hai mắt cô sắp phun ra lửa, nắm chặt tay nhỏ: “Hay cho tên NPC nhà anh, vậy mà dám đuổi giết tôi!”

Sau đó cô suy nghĩ: “Nhưng mà, cái tên Hoa Táng U Minh này rất quen, hình như mình thấy ở đâu rồi.”

*

Thượng Tiên: Đản Đản ngốc, cô lại làm chuyện xấu gì rồi đúng không?

Đản Đản: Cô mới ngốc!

Thượng Tiên: Đột nhiên tôi nhớ đến một chuyện, để tôi ôm đùi cô khóc một lúc trước đã!

Đản Đản: Sao vậy?

Thượng Tiên: Hu hu hu~ Có một đội viên đột nhiên đánh giá 1 sao cho tôi!

Đản Đản: Là ai? Tôi có thể diệt bọn họ bất kỳ lúc nào!

Thượng Tiên: Đản Đản uy vũ!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.